Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1351


Lần này, cô ấy làm phu nhân bị thương cũng đều là vì cô.


Cô siết chặt tay cô ấy nói: “Đừng lo lắng, em ở lại đây trông coi cửa hàng giúp chị, chuyện này sẽ không liên lụy đến em đâu, có chuyện gì xảy ra đã có chị gánh hết rồi, không sao đâu.”


Cô khẽ vuốt lên mặt cô ấy, cô ấy sớm đã bị sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, trán đổ đây mồ hôi.


Cô thấy vậy cảm thấy hơi đau lòng, véo nhẹ mặt cô ấy.


“Không… hay là chị nói với bọn họ chuyện này là do em làm, em với chị cùng nhau đi. Nếu không… bọn họ nhất định hiểu lầm do chị làm. Em… em không phải cố ý đâu, tại lúc đó bà ấy quá đáng quá, sao có thể đánh chị chứ?


Đây là kiểu mẹ chồng gì thế này?”


Hứa Trúc Linh nghe được những lời này, trái tim cứ như được một dòng nước ấm áp chảy qua.


Chỉ bằng những lời này của cô ấy, cô cảm thấy cho dù bản thân có bị Cố Thành Trung hiểu lầm, chịu thêm nhiều oan ức nữa cũng đáng.


Cô cười cười, nói cô ấy đừng lo lắng, cô có thể tự xử lý được.


“Chị qua bệnh viện xem tình hình trước, em cứ ở lại đây đừng đi đâu cả, đợi bệnh tình của phu nhân ổn định hãng nói. Em cũng đừng có suy nghĩ lung tung, chỉ có thể xử lý được, em không cần xen vào.”


Cô tận lực an ủi mới có thể làm ổn định tâm trạng của cô ấy.


Bấy giờ cô mới vội vã chạy tới bệnh viện.


Phu nhân đã được đẩy vào phòng phẫu thuật, lúc cô đến nơi thì bên ngoài đã đứng đầy người.


Cố Đình Sâm, Cố Thiện Linh cũng đã đến.


Cô vừa xuất hiện, bầu không khí của cả hành lang bỗng nhiên trở nên kì dị và đáng sợ.


Lẽ ra cô phải tiến lên phía trước hỏi thăm tình hình, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt từ bọn họ, hai chân cô nặng như đeo chì, một chút cũng không nhúc nhích nổi.


Cô nhìn về phía Cố Đình Sâm, người vốn luôn thương yêu mình, nhưng ánh mắt ông ấy nhìn cô vậy mà toàn là vẻ tức giận và căm thù.


Ông sải bước tiến phía trước, tức giận gầm lên: “Sao cô lại đẩy bà ấy? Tại sao, bà ấy là bậc trưởng bối của cô, bà ấy đã làm sai chuyện gì mà cô đối xử với bà ấy như vậy?”


“Con… bố, đây là một tai nạn… mẹ xảy ra chuyện này trong nhà hàng của con, con không cách nào trốn tránh trách nhiệm”


Hứa Trúc Linh có chút nói năng lộn xôn, cô không thể để cho Cố Đình Sâm biết là do Châu Vũ làm được, nếu không ông ấy chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Châu Vũ, thậm chí còn liên lụy tới cả nhà cô ấy.


Còn nếu như đó là cô, Cố Đình Sâm có tức giận cũng sẽ không đến mức muốn mạng sống của cô.


Bây giờ cô chỉ có thể cầu nguyện mẹ chồng không sao, ngàn vạn lần đừng xảy ra bất cứ tình huống xấu nào, nếu không cô có chết vạn lần cũng không thoát khỏi trách nhiệm.


“Trúc Linh… cô thực sự làm tôi quá thất vọng rồi!”


Cố Đình Sâm gõ vào cây gậy.


Cây gậy nặng nề nện xuống sàn nhà, vang lên một tiếng ‘bang, tại thời khắc này bỗng trở nên thật nặng nề giữa hành lang im lặng.


Hứa Trúc Linh nghe xong những lời này, trái tim run lên dữ dội, khoảnh khắc đó đau tới ứa máu.


Vành mắt cô ửng đỏ, nhìn về phía Cố Thành Trung.


Vẻ mặt anh u ám khó nhìn, dáng vẻ như tâm sự trùng trùng, chắc chắn lúc này anh đang rất lo lắng cho phu nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK