Lần trộm cắp này diễn ra suôn sẻ hơn dự kiến.
Cô ta lấy được bằng chứng đầy đủ và trực tiếp đưa nó cho Antonio.
Sau khi xem xong, Antonio tức giận gọi thẳng phu nhân và Diên vào phòng khách.
Khi phu nhân nhìn thấy .Josh đứng sau Antonio, bà ta lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Ông à, làm sao vậy…”
“Bà đã những việc tốt gì?”
Antonio đột ngột đập vỡ bình hoa bên cạnh.
Phản ứng đầu tiên của Diên là đứng chắn trước mặt phu nhân, dùng sau lưng của mình kiên định đón lấy chiếc bình đang lao tới.
Cái bình rơi xuống đất vỡ tan tành, thân thể cậu ấy cũng hơi loạng choạng, giữa hơi thở có thể nghe ra tiếng kêu rên khe khẽ.
“Con trai!”
Phu nhân lập tức trở nên căng thẳng, dung hai tay nâng Diên lên.
“Rốt cuộc tôi đã làm sai cái gì mà ông lại tức giận như vậy? Có phải là… người đàn bà đê tiện này đã nói gì với ông không ?”
“Sau lưng bà sắp xếp kế hoạch hãm hại Lance, khiến .Josh u ta tranh đấu với nhau, đây là chuyện tốt mà bà đã làm!
Tôi cũng không ngờ lòng dạ của bà lại độc ác như vậy. Tôi còn chưa chết đâu, dòng họ Kettering vẫn nằm trong tay tôi. Từ khi nào đến phiên mẹ con bà chen tay vào hả?”
“Josh, cô!”
Phu nhân khiếp sợ, trừng to mắt nhìn .Josh.
“Phu nhân, bà bất nhân với tôi thì cũng chớ trách tôi bất nghĩa với bà. Bà ở phía sau màn điều khiển thế nào, khiến tôi và Lance tranh đấu đến mức cả hai cùng chịu thiệt thế nào ông chủ đều biết rõ. Mặt khác, bà còn lôi kéo thành viên hội đồng quản trị, để bọn họ làm trái với ý của ông chủ, nâng đỡ cậu tư lên làm người thừa kế. Tất cả những thứ này đều đã bị vạch trần. ”
“Tốt lắm, không ngờ tôi lại nuôi một con sói mắt trắng, để cô ở đây đào hố chờ tôi! Vì cái âm mưu này, cô đã tính toán ta từ lâu rồi phải không? Ban đầu tôi không nên giữ lại cô!”
“Cho dù bà có giữ tôi lại hay không thì tôi cũng không sống được bao lâu nữa, chuyện này còn phải cảm ơn bà chủ đã ban tặng nữa. Bà cho tôi ăn thuốc độc mỗi ngày, sợ tôi sau này sẽ sinh lòng khác rồi bắt tay với Cố Thiện Linh để chống lại cậu tư nên muốn dùng thuốc độc mãn tính để giết tôi. Cậu tư còn chưa ra khỏi bụng mẹ đã bị người khác bỏ thuốc, hại cậu ấy tàn tật sau khi sinh. Lúc đó bà đã đau lòng phẫn nộ đến mức nào? Thế mà bà lại muốn đầu độc tôi và để tôi trải qua nỗi đau như vậy!”
“Tôi chỉ muốn giết Cố Thiện Linh, là do cô đã động tình.
Tôi nhặt cô về đây, chuyện đầu tiên dạy cô là hoàn toàn dứt bỏ tình cảm để tôi tuỳ ý sử dụng. Do cô không biết cố gắng nên bây giờ mới gieo gió gặt bão.”
Phu nhân giận dữ gầm lên.
Josh nghe thấy những lời đó, trên mặt hiện rõ vẻ cô đơn.
Cô ta cười khổ nói: “Một con cờ đương nhiên không cần cảm xúc, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là được”
“Ông chủ, Josh đã biết mình sai, tôi nguyện ý lấy cái chết để chuộc lỗi, chỉ xin ông chủ đừng buông tha cho phu nhân muốn đoạt ngôi vị! Phu nhân cũng đã bỏ độc trong thức ăn của ông, hi vọng Diên sẽ sớm ngày kế vị “Cái gì?” Antonio nghe được tin tức này thì khiếp sợ không thôi.
Phu nhân cũng bắt đầu hoảng sợ và giận dữ mắng mỏ: “Tôi không có! Tôi tuyệt đối không làm chuyện này. Tôi và ông đã kết hôn nhiều năm rồi, tôi là hạng người gì chẳng lế ông không biết sao?”
Bà ta không có bỏ độc, bà ta không thể nào làm chuyện ngu ngốc như vậy được.
Diên đã nắm quyền rồi, Kettering sớm muộn gì cũng sẽ là của cậu ấy. Trong nhà này không có người nào có thể tranh giành với cậu ấy, bà ta không thể ngu ngốc đến mức giết chồng mình được.
Nhưng Antonio hoàn toàn không tin, lập tức gọi người đến kiểm tra và phát hiện trong cà phê ông ta uống hàng ngày đều bị bỏ thêm một chút thuốc.
Dùng trong thời gian dài có thể gây rối loạn tâm thần và mất khả năng phán đoán.