“Bố?”
Cố Thiện Linh hơi ngạc nhiên, đồng tử mạnh mẽ co rút lại.
Cố Thành Trung bất lực đỡ trán: “Bố, diễn xuất của bố lại tiến bộ rồi”
“Hừ, nếu bố không làm như vậy, tên nhóc chết tiệt này có thể trở về không? Bố nói cho con biết, nếu con còn kích thích bố thế này, bố không bệnh cũng bị con chọc tức sinh bệnh, sớm muộn gì cũng vào quan tài đấy!”
“ Bố, con và Josh thật lòng yêu nhau. Từ lúc con quyết định ở bên em ấy, con đã nghĩ đến con đường sau này, mọi khả năng có thể xảy ra. Có khả năng sẽ bị người đời thóa mạ, người thân không chấp nhận, khiến con mang tiếng bội bạc trên lưng.
Nhưng kết quả như thế nào, con đều không muốn buông tay em ấy: “Vừa rồi bố xác thật bị tức đến hôn mê, cũng muốn nhìn xem rốt cuộc con kiên định được bao nhiêu, cậu ta tốt tới mức nào, có thể khiến con làm người ác từ bỏ Ôn Thanh Hoàn.
Con bố bố rõ ràng hơn hết, là một người yêu sâu sắc, tuyệt đối không do dự. Dù là cái thằng Cố Triệt vô liêm sỉ kia, đến bây giờ cũng không có kết hôn lần thứ hai, có con với La Thanh Nhãt”
Lấy vợ phải lấy vợ hiền, dâu cả không phải ông chọn, là Cố Triệt nhìn trúng nhà họ La có quyền có thế, sau đó cưới về.
Tuy ban đầu có gút mắc về lợi ích, nhưng vợ chồng nhiều năm qua, Cố Triệt cũng không có làm càn ở bên ngoài, một lòng một dạ với La Thanh Nhã.
Cố Lâm bị bỏ rơi, anh ta cũng không cưới người khác, trở nên cần cù chăm chỉ xin đến thành phố tuyến hai quản lý công ty.
Bây giờ, hai người đã tái hôn!
Tuy anh ta kết hôn lần hai, cũng do người vợ đầu tiên đã qua đời nhiều năm rồi.
Ông tin Cố Thiện Linh tuyệt đối không phải người như thế.
Ông rất muốn biết, rốt cuộc Josh này có chỗ nào hấp dẫn, có thể khiến anh ấy như thế. “Ban đầu con ở lại bên cạnh Josh vi tấm lòng của em ấy, con đáp ứng làm việc cho em ấy, nhưng lúc đó con còn chưa vứt bỏ thân phận Cố Thiện Linh này. Dung mạo con bị hủy, lúc ấy chưa phẫu thuật thẩm mỹ, gương mặt eo quắp có con khiến người ta ghê tởm, mọi người tránh còn không kip, chỉ có em ấy không sợ con” “Em ấy tán thưởng tài năng của con, trước đó tìm con, muốn hợp tác với con, lại bị con từ chối. Cuối cùng con dừng lại trong tay em ấy, em ấy cho con sự tổn trọng tuyệt đối. Ca lân gặp nạn, con bị bắt làm con tin, là em ấy đối với con. Sau này em ấy nói cho con biết, nếu con bị bắt đi , phu nhân sẽ không dốc hết sức cứu người, chỉ có em ấy gặp chuyện không may, phu nhân mới có thể dốc hết toàn lực.
“Thật ra… .Josh là người đáng thương, không phải em ấy thích con trước, mà con thích em ấy trước. Năng lực và nhân phẩm của em ấy, không cái nào không làm cho con tin phục. Em ấy biết chuyện tình của con và Thanh Hoàn, để cho con đi trước, lại bị phu nhân phát hiện, bị đánh tàn nhẫn thiếu chút nữa là chết. Mà em ấy không nói gì cả, bị giam trong ngục tối mấy ngài, người không ra người quỷ không ra quỷ”
“Con được đồng bạn lén nói cho mới biết được, trở lại cứu em ấy. Cũng từ đó mới biết được… trước giờ em ấy là con rối của phu nhân. Mấy năm nay, em ấy chưa từng vui vẻ bao giờ”
“Nếu con ở lại, sẽ giúp em ấy, sẽ có người nói lời thật lòng với em ấy. Em ấy khỏi phải cầu xin con, là con… cam tâm tình nguyện ở lại. “
“Em ấy yêu quý thân thể của mình, có nhiệm vụ cũng không tự mình đi làm. Nhưng từ khi gặp con, bị thương khắp người, ba vết sẹo dài cả mét, còn có vô số vết roi, đều để lại vì con”
“Chờ đã… Dấu roi quất, các anh … làm gì?”
Đột nhiên Cố Chí Thanh ngắt lời Cố Thiện Linh, mở to mắt, kinh ngạc hỏi.
Cố Thiện Linh: “..”
Ông già bất ngờ lái xe.
“Bố, em ấy bị phu nhân đánh tàn nhẫn!”
Đầu Cố Thiện Linh đầy những vạch đen giải thích.
“A, a, hiểu rồi hiểu rồi… Xem ra Josh rất để tâm đến con nhai”
Cố Chí Thanh cũng có chút xấu hổ, nhìn trần nhà, lập lờ nước đôi đáp lại “Con muốn chăm sóc cho em ấy, trọn đời trọn kiếp”
“Vậy Thanh Hoàn thì sao? Con thật sự từ bỏ, còn có những người phụ nữ của con… Con muốn các cô ấy đối mặt với con thế nào?”
“Là con có lỗi với các cô ấy, nhưng không thể toàn vẹn đôi bên, con chỉ có thể chọn một người. Chuyện tình của con và Thanh Hoàn đã kết thúc hoàn toàn, coi như Cố Thiện Linh đã chết trong vụ nổ thuyền kia. Mà bây giờ mạng của con do Josh cho, con chỉ nghe .Josh”
“Nghiệt duyên!”
Cố Chí Thanh läc đầu thở dài, Cố Thiện Linh yêu Josh nhiều như vậy, ông ngăn cản có lợi ích gì Chẳng lẽ trơ mắt nhìn anh ấy đi chịu chết?
Cảm giác mất rồi có lại này, đã không chịu được va chạm lần thứ hai.
“Cho nên, con phải giúp cậu ta đúng không?”
“Dạ, có chuyện con phải làm, .Josh vẫn là con rối của phu nhân. Diên mới là K chân chính”
“Diên là K?”
Đối với câu trả lời này, Cố Thành Trung cũng vô cùng kinh ngạc.
Anh cau mày, con ngươi âm u không xác định Anh đã đánh giá thấp Diên.
“Năng lực của Diên cao hơn .Josh, so với Lance chỉ có hơn chứ không kém. Chuyện trộm Bitcoin oanh động toàn thế giới trước kia, do một tay cậu ta tạo thành. Nực cười là cậu ta chỉ tùy tiền thử một chút, đã quấy nhiễu tường lửa. Mà mấy năm nay con vẫn luôn chắn tai trừ khó khăn cho cậu ta”
“Vốn Diên sinh ra đã yếu ớt, bị người bỏ thuốc, bây giờ thân thể đang dần dần khôi phụ, phu nhân sắp xếp ở một bên. Ngay từ đầu, .Josh chính là con cờ, mồi nhử hấp dẫn toàn bộ hỏa lực của Lance. Chờ anh ta nhận ra Josh chỉ làm tiêu hao quyền lực của anh ta, Diên sẽ ra tay, đánh úp”
“Hiện nay Lance lơ là, còn tưởng kẻ địch của mình là Josh, thật ra phu nhân và Jane đã bắt đầu bố trí, mượn sức những người cầm quyền, thân vương, còn có các thế lực ở địa phương. .Josh là vật hi sinh, con chỉ có thể dùng Cố Linh bảo vệ em ấy, hy vọng bố có thể thành toàn cho con.”
Anh ấy quỳ xuống đất, chân thành nói.
Đây là cơ hội duy nhất để bảo vệ Josh.
“Vậy con có biết Cố Linh sẽ có hậu quả gì không?”
“Có lẽ … chịu một chút tổn thất”
“Chỉ có chút tổn thất? Rõ ràng là tổn thất lớn, con có biết ban giám đốc đều đang khiếu nại con không? Chuyện huyên náo lớn như vậy, con làm sao bù lại?”
“Sau khi mọi việc xong xuôi, cho con ba năm, con sẽ trả lại một Cố Linh hưng thịnh!”
“Được, đây chính là con nói, bố cũng sẽ lấy lời này của con áp chế ban giám đốc. Bên công ty con này cũng làm ầm ï lâu như vậy rồi, con còn chưa áp chế được, cho nên lần này bố đến, giúp con trấn áp mấy lão già này”
“Vậy … lần này … là tới giúp con sao?”
Cố Thiện Linh có chút ngạc nhiên.
Anh ấy còn nghĩ là Cố Chí Thanh đến để hỏi tội.
“Con là con bố, bố không giúp con thì giúp ai? Chẳng lẽ còn để cho bố làm người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh à? Ông già này còn chưa có chết, không đứa nào được ngủm củ tỏi trước cả! Đúng rồi, vòng tay mẹ con để lại cho con đâu? Không phải bố đã gửi cho con à? Để con đưa cho Ôn Thanh Hoàn làm tín vật đính hôn”
“Vòng tay không thể đưa đi, vốn định về hỏi ý của bố, tổ chức hôn lễ… Cũng không ngờ gặp phải vụ nổ trên du thuyền. Vòng tay kia bị hư, bể làm hai, con làm lại một đôi ngọc bích dát vàng. Một cái… Đưa cho Hứa Trúc Linh, như một đám cưới mới, một cái… đã đưa cho Josh từ sớm”
“Coi như bố hiểu được, trong mắt hai anh em tụi bây, chỉ có vợ mình, không có ông già này! Đáng giận! Nuôi không tụi bây nhiều năm như vậy, cả đám đều là sói mắt trắng!”
Cố Chí Thanh đầy trách cứ.
“Đi đi, gọi Josh tới cho bố, dù sao cũng phải ra mắt cha chồng tương lai!”
Dù lòng không tình nguyện, nhưng con thích, ông có thể làm sao? “Haizz, lại thêm một đứa con!”