Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 891





“Tôi, tôi không căng thẳng, tôi cũng không phải mới đến đây lần đầu. Tôi muốn hỏi thử, hai người ở bên nhau chưa được bao lâu thì đã sống chung, lúc đó cô vẫn còn là sinh viên, có khi nào có gì đó không tiện không?”





“Đích thực là chúng tôi đã sống chung nhưng chưa từng xảy ra vấn đề gì. Anh ấy lo cho tôi chuyện ăn uống, chỉ tôi làm bài tập, có gì mà không tiện chứ?”





“Khặc khặc… Hai người sống chung là ngủ chung giường hay là ngủ riêng?”





“Ngủ chung giường”





“Vậy… Vậy việc chưa từng xảy ra chuyện gì là chuyện khó có khả năng rồi: Khách mời tỏ rõ vẻ không tin tưởng.





“Việc này có gì đâu mà không thể, Cố Thành Trung nói đợi tôi hai năm sau tốt nghiệp thì đã thật sự đợi tôi hai năm”





“Hai năm? Lâu vậy à? Anh… Anh Trung vất vả rồi, thật sự vất vả rồi, tôi cũng là đàn ông, tôi có thể hiểu được”





Cố Thành Trung nghe thấy vậy thì chỉ thấy cạn lời.





Tổng biên tập đứng bên ngoài, lập tức chạy đến chỗ quay phim và dặn dò.





“In thêm phiên ngoại! Tiêu đề là anh Thành Trung đợi vợ hai năm, chưa từng để xảy ra chuyện gì! Hoặc là người đàn ông sau hai năm kiềm nén, cuối cùng đã cưới được vợ đẹp.”





“Tổng biên tập… Tiêu đề này có gắt quá không? Cô không sợ anh ấy tìm đến nhà sao?”





“Tôi còn chưa nói thẳng là anh ta dùng ngón tay đấy, cả thế giới đều đang xem, tôi đã nói bừa sao? Điều tôi nói là sự thật”





“Đấy mới là đàn ông tốt, nói đợi hai năm là thật sự đợi hai năm, ngưỡng mộ đố ky chết đi được mài”





“Vậy tôi mạo muội hỏi một câu, lúc anh kết hôn đã ba mươi tuổi, ba mươi tuổi mới lần đầu có… Có phụ nữ sao?”





“Khặc khặc…”





Cố Thành Trung nghe thấy vậy thì ho lên dữ dội, anh thật sự đã bị câu nói đó làm cho giật mình.





Muốn giết người.





Lần này đã mất mặt đến tận Thái Bình Dương rồi, sao thứ gì cũng có thể nói lộ ra ngoài được.





Tôn nghiêm của đàn ông mà, giờ đã bị hủy hết trong một ngày.





“Anh ấy sống khá nguyên tắc nên có thể hiểu được.” Hứa Trúc Linh bổ sung thêm.





“Vậy sau khi kết hôn… Có nguyên tắc nữa không?”





“Anh đang hỏi lời thừa thãi đấy sao? Nếu còn nguyên tắc thì lấy đâu ra con?”





Cố Thành Trung bực bội nói, còn tiếp tục hỏi nữa thì sẽ càng tổn thương đến lòng tự tôn.





“Cũng đúng, cũng đúng”





Mọi người đệm thêm vào.





“Đợi đã, kiềm nén hai năm, khó khăn lắm mới kết hôn, giờ lại mang thai hết mười tháng, đủ thứ không tiện, anh thật là không dễ dàng gì”





Trong đám đông đột nhiên có một người không kiềm được mà lên tiếng than thở.





Giọng nói không lớn nhưng vừa hay lúc đó không có ai đặt câu hỏi.





Nên tất cả mọi người liền lập tức nghe thấy câu nói đó.





Mọi người thi nhau đưa mắt nhìn về khuôn mặt đang tối sầm lại của Cố Thành Trung, đột nhiên cảm thấy rất thương xót. Đây đúng là một vấn đề đau đớn.





Cố Thành Trung nghiến răng, nhắm mắt rồi gọi người dẫn chương trình sang và nói: “Có thể cắt bỏ không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK