Tình huống vừa rồi cho cô ấy thêm lá gan thì cũng không dám kêu cứu.
“Anh đã liên lạc với Cố Thành Trung rồi, anh ấy tương đối gần và nên có lẽ sẽ đến sớm hơn anh…”
Trước khi anh ta có thể nói hết lời thì Bạch Minh Châu đã nhìn thấy Cố Thành Trung.
“Em nhìn thấy anh ấy rồi, chút nữa tìm anh tính sổ” Sau đó cô ấy cúp máy.
Cố Thành Trung nhìn thấy cô ấy nên chạy đến ngay lập tức.
Anh nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Hứa Trúc Linh, lông mày nhíu chặt.
“Hứa Trúc Linh ở đâu?”
“Bị người ta bắt đi, có Diên đi theo. Diên thay thế tôi đi theo họ, có Diên thì người bên kia cũng sẽ không hành động hấp tấp, nhưng mà…
nhưng tôi chỉ lo rằng họ sẽ chịu khổ một chút”
“Diên?”
Khi Cố Thành Trung nghe thấy tên người này thì sắc mặt rất âm trầm.
“Lần này phải cảm ơn anh ta, nếu không thì tôi và Hứa Trúc Linh cũng sẽ không trốn thoát”
“Tôi biết rồi, tôi sẽ cho người đưa cô về, tôi sẽ đi tìm cô ấy”
“Cẩn thận một chút, bên kia chỉ khiêu chiến với hoàng gia, không muốn đấu với gia tốc Kettering, anh có thể xuất phát từ phương diện này”
Bạch Minh Châu có thể nhìn thấy rõ ràng.
Cố Thành Trung gật đầu, biết rằng Hứa Trúc Linh sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà trái tim vẫn treo trong cổ họng.
Chỉ cần một ngày cô vẫn chưa trở về an toàn thì trái tim anh sẽ không trở lại như cũ.
Giờ khắc này thì trực thăng bay thẳng.
William đang ngồi trên ghế phi công phụ, bên cạnh là những thuộc hạ đắc lực của anh ta, có người đang lái máy bay một cách nghiêm túc.
Nhưng mà hai người ngồi sau đều bị trói, sau khi được dùng thuốc mê thì cũng bất tỉnh nhân sự.
“Người phụ nữ này là ai? Vậy mà cô ta có thể kinh động đến gia chủ Kettering?”
“Thưa ngài, ngài không biết cô ta là ai sao?”
Thuộc hạ Constantine của william ngây người nhìn anh ta, trong mắt có một tia kỳ quái.
William vò đầu húi cua của mình: “Tôi nên biết sao? Ngôi sao?
Người mẫu trẻ”
Constantine rất bất lực khi nghe những lời đó, bình thường anh ta luôn bảo William đừng lưu luyến bụi hoa, nhưng mà anh ta không nghe.
Không thể nghi ngờ gì về khả năng lãnh đạo của anh ta, nhưng mà cái này… anh ta lại có thói ham mê cái đẹp, thật sự cần phải thay đổi tật xấu này, nếu không thì sớm muộn gì cũng chết trên người phụ nữ.
Ngoài quốc gia đại sự cũng không quan tâm đến dư luận xã hội, còn có nhà thương nhân.
“Trước đây thì vợ chồng nhà họ Cố đã gây huyên náo ở London, họ được gọi là cặp đôi kiểu mẫu. Đây là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Cố Linh, Cố Thành Trung. Và người phụ nữ khác mà ngài vừa thả chính là vợ của Ôn Mặc Ngôn, cậu chủ của nhà họ Ôn”
“Người tôi nhìn trúng không phải người thường? Điều đó chứng tỏ tầm nhìn của tôi là độc đáo, trong đám đông vậy mà tôi lại chọn hai người phụ nữ có thân phận hiển hách nhất”
Constantine: “Thưa ngài, nghiêm túc một chút.”
“Người tôi cũng đã trói đến rồi, tôi cũng đưa Diên đến đây rồi, nếu đã đến thì cứ ở lại thôi. Tôi chỉ là không thể ưa chuyện hoàng gia ỷ thế bắt nạt người khác thôi, tôi muốn dạy cho họ một bài học, cũng không muốn gây rối gì. Tôi sẽ không đụng một người phụ nữ mình không chọc nổi, tôi chỉ tò mò về Diên mà thôi. Anh ta và tôi đã luôn nước sông không phạm nước giếng, nhưng giờ anh ta lại chống lại tôi vì phụ nữ”