Quý Thiên Kim thấy Cố Thành Trung thì hơi nhướng mày, cũng coï như là hài lòng. Dù sao người đàn ông không ra mặt vì người phụ nữ của mình không đáng mặt làm đàn ông.
“Cậu đến cũng sớm phết nhỉ”
“Cháu sợ cháu đến muộn, dì sẽ tìm cháu tính sổ” Cố Thành Trung rất biết ý mà đứng dậy nhường chỗ cho bà ta ngồi xuống.
Hai người đàn ông đứng sau lưng bà ta để bà ta làm chủ “Bà Quý Thiên Kim, sao bà lại tới đây?”
“Tôi tới đây để tính sổ”
“Tính… tính sổ gi?” Dương Cường lắp bắp kinh hãi nói “Nghe nói con gái của ông cấu kết với bọn buôn người, đúng không? Trùng hợp thế nào mà bọn chúng lại bắt cóc cháu gái nhỏ của tôi đi.”
“Cháu gái bà?”
“Con gái của nhà họ Quý chúng tôi bị lưu lạc ở bên ngoài, trước mắt vẫn chưa nhận tổ quy.
tông, nhưng không ngờ con bé lại bị người ta hạ độc thủ dã man, suýt chút nữa đã không thế quay về được nữa. Từ trước đến nay nhà họ Quý chúng tôi luôn bảo vệ che chở người nhà, làm sao có thể làm ngơ trước loại chuyện như này? Dương Cường, ông nói ra dự định của mình đi, nếu ông.
không nhẫn tâm ra tay thì tôi sẽ dùng mọi thủ đoạn để khiến con gái ông phải chịu khổ.”
“Ông biết thủ đoạn của tôi rồi chứ?”
..’ Dương Cường nghe vậy liền cứng đờ người lại, người phụ nữ này đúng là một kẻ điên, bà ta có những thủ đoạn chèn ép khiến người ta phải phẫn nộ.
Nếu bị vạch trần hành vi phạm tội, nhà họ Dương chắc chắn sẽ bị liên lụy.
Hơn nữa ai làm quan là lại thanh liêm trong sạch được, ngộ nhỡ lại bị người ta nằm được điểm yếu không chịu buông khiến đám kiểm sát viên chú ý, kiếm tra toàn bộ các tài khoản thì nhà họ Dương sẽ xong đời.
Cả gia nghiệp bị hủy hoại trong chốc lát vì một đứa con gái… không đáng chút nào!
Ông ta nghiến chặt răng, nghĩ đến cách kia của Cố Thành Trung, liền nói: “Tôi… tôi sẽ đưa con bé gả cho tên ngốc đó thay cho Hứa Trúc Linh. Như vậy oó… có được không?”
“Bố, bố điên rồi Dương Cát Tường trợn tròn mắt, tức đến cả người cũng run lên, cô ta không ngờ bố mình lại thỏa hiệp với người ta như vậy.
“Bố không điên, là do con hồ đồ, gây ra bao nhiêu phiền toái cho gia đình! Từ nay về sau, tôi với cô không còn là bố con nữa, sau khi gả cho.
người ta cô sống hay chết đều không liên quan đến tôi.”
“Bố.”
“Cậu Thành Trung, cậu đã sắp xếp xe xong xuôi rồi, cậu… cậu đưa nó đi đi, tôi không muốn nhìn thấy đứa con gái bất hiếu này cho bẩn mắt nữa!” Dương Cường tàn nhẫn nói “Dì có ý kiến gì không?” Cố Thành Trung nhìn sang Quý Thiên Kim “Cứ làm theo ý của cậu đi” Quý Thiên Kim xua tay, không ngờ sự việc lại được giải quyết đơn giản như vậy.
Sự việc đã được giải quyết rồi, vậy cũng không cần phải ở lại nữa, ba người họ đứng dậy.
định rời đi Dương Cường áp giải Dương Cát Tường định đưa cô ta lên xe, cô ta vân đang giấy giụa bởi vì không cam tâm.
“Tại sao chứ? Tại sao anh cũng giúp con tiện nhân Hứa Trúc Linh kia, rốt cuộc cô ta tốt ở điểm nào chứ?”
“Cố Thành Trung, cô ta là một con đàn bà ở phố đèn đỏ, anh cũng bị cô ta lừa gạt thôi đúng không? Ai mà không biết dùng nhan sắc và lời nói thủ thỉ để làm lung lạc đối phương chứ?”
Cô ta không cam tâm Quý Thiên Kim nghe thấy những lời này liền đi chậm lại, quay người nói: “Cháu gái tôi gả cho cậu †a cũng đã là nhún nhường hạ mình rồi. Còn nữa, tôi không thích cô mắng cháu gái tôi”
Nói rồi bà ta bước tới vung tay cho Dương Cát Tường mấy cái tát.
Hai má Dương Cát Tường sưng vù lên, khóe miệng còn rỉ ra máu tươi, đau đến mức phải hít một ngụm khí lạnh “Mụ đàn bà đanh đá này!”
“Cô nói không sai, bà đây chính là mụ đàn bà đanh đá đây. Tôi đánh cô đấy, cô làm gì được tôi nào?”
Nói xong, bà ta lại cho Dương Cát Tường hai cái tát nữa. Mỗi một cái tát đều rất mạnh, đau.
đến mức khiến cô ta phải thở hổn hển.
Dương Cát Tường vẫn kiêu ngạo n‹ đánh đi, có giỏi thì bà đánh chết tôi đi”
“Tôi có thể đánh lại sao lại phải đánh chết cô? Người chết chơi không vui.”
Nói rồi, bà ta lại giáng thêm hai cái tát nữa.
“Đừng… đừng đánh nữa, đau… mụ đàn bà Bà điên khùng này”
Quý Thiên Kim thấy cô ta vẫn mảng mình liền không khách sáo nữa, vung tay tát cô ta thêm mấy cái Lần này Dương Cát Tường đã ngoan ngoấn hơn, không lên tiếng nữa, nhìn Quý Thiên Kim với ánh mắt phẫn nộ.
Quý Thiên Kim vẫn chưa hài lòng, tiếp tục.
đánh cô ta, vừa đánh vừa nói: “Tôi cũng không thích cô trừng mắt nhìn tôi như vậy. Hận tôi à?
Ghét tôi phải không? Muốn xé xác tôi thành trăm mảnh phải không? Vậy trước tiên cô cũng phải có năng lực đã, trước khi làm chuyện xấu phải nghĩ đến hậu quả một chút. Nếu đã dám làm thì phải tự gánh lấy hậu quả. Tôi nói cho cô biết, hôm nay.
tôi đánh cô, sau này nếu cô có bản lĩnh hãy tìm tôi báo thù, tôi cũng sẵn sàng gánh chịu”
“Nhưng tôi phải nói rõ cho cô biết, cô không thể có cơ hội đó đâu.”
“Đừng nhìn tôi như vậy, trông thật khiến người †a ghê tởm. Người biết khoe khoang phô trương quá nhiều, ai mà chẳng biết làm thế, nhưng thực sự động thủ thì có mấy ai? Tôi đã từng thấy rất nhiều những kẻ chỉ như hổ giấy, cũng đã từng thấy quá nhiều kẻ không biết tốt xấu như cô. Loại người như cô ấy, tôi đánh cô cũng là phúc phận của cô rồi. Cô cho rắng Trúc Linh nhà chúng tôi rất thấp kém, rất ti tiện sao? Cô là cái thá gì chứ mà cũng dám sỉ nhục con bé, xúc phạm tôi Quý Thiên Kim vừa nói vừa đánh, cuối cùng Dương Cát Tường đã bị đánh đến sưng vù mặt mũi, trông như một cái đầu heo.
Mà Quý Thiên Kim cũng hơi đau tay, Quý Mặc Nhiên lập tức bước tới đau lòng cầm lấy tay bà ta.
“Em gái, em tính toán với cô ta nhiều như vậy làm gì?”
“Để dạy cô ta biết cách làm người. Dương.
Cường, tôi thay ông dạy dỗ con gái, có sao.
không?”
“Không… không sao.”
Dương Cường vui vẻ hòa nhã, cười nói.
“Cô xem, bố cô thông minh hơn cô rất nhiều.
Cô nghĩ ông ta không giận sao, nhưng ông ta biết kiềm chế. Trong tương lai, nếu nhà họ Dương vượt qua được nhà họ Quý, ông ta nhất định sẽ đối phó với nhà họ Quý. Chúng tôi đều hiểu đạo lý hiển nhiên này. Dương Cường, ông không dạy con gái mình biết điều, ông cũng quá đáng quá”
“Vâng vâng vâng”
“Đi thôi, tay cũng đau rồi, về nhà phải dưỡng thương cho tốt.”
Quý Thiên Kim quay người lên xe, thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Dương Cường thấy mà không giận chút nào, thực sự là không thể đắc tội với bọn họ được.
Ông ta thà đắc tội với Quý Mặc Nhiên, cũng không muốn phí lời với người phụ nữ này, quả thực là quá khủng bố.
Đây cũng coi như lần đầu tiên Cố Thành Trung thấy Quý Thiên Kim ra tay, da đầu anh không khỏi tê dại Xong rồi, Hứa Trúc Linh có một người dì mạnh mẽ như vậy, con đường lấy vợ vẫn còn gian nan gập ghềnh lắm đây.
Dương Cường đưa Dương Cát Tường lên xe, nhìn bộ dạng sưng vù như cái đầu heo của con gái, ông ta bưồn bã đến rơi lệ “Con nhóc này, bố đúng là bị con hại chết rồi Con ít nói vài câu đi không được sao? Nhất định phải đắc tội với bà ta, nhìn bà ta đánh con như vậy, con đúng là… đáng đời mà”
“Huhu…”
Dương Cát Tường muốn nói gì đó, nhưng một chữ cũng không nói nên lời Cô ta đã biết sai rồi, đã biết hối hận rồi, còn chưa được sao?
Lúc này, ở biệt thự của nhà họ C: Bạch Minh Châu nhìn thấy “quả dâu” trên cổ Hứa Trúc Linh liền như nhìn thấy một thế giới mới “Hứa Trúc Linh, có phải cậu với Cố Thành Trung đã làm chuyên xấu qì không?”
“Không có!” Hứa Trúc Linh vội vàng nói: “Chỉ là một vết hickey thôi mà, cậu đừng kinh ngạc như thế”
“Trúc Linh, cậu không còn trong trắng nữa Chỉ là một vết hickey thôi á? Thế như nào mới được coi là quá đáng? Gởi hết quần áo ư?”
“Ngực quá nhỏ, không có áp lực”
“Thực ra là có phát triển, tiếp tục cố lên, sẽ có lần dậy thì thứ hai” Bạch Minh Châu trịnh trọng vỗ vai cô, nói một cách sâu xa “Đúng rồi, năm nay cậu đón Tết ở đâu? Ở nhà họ Cố hay nhà họ Quý?”
“Tớ không biết, đợi mọi người sắp xếp đi. Tớ không có quyền lên tiếng, hai bên đều là nơi phải về hết” Hứa Trúc Linh run rẩy nói: “Còn cậu thì sao? Cậu đi chỗ Ôn Mạc Ngôn hay anh ta tới đây”
“Phương án thứ ba, tớ sẽ về quê ăn Tết một mình. Trước đây có Nguyên Doanh, anh ấy ở đâu thì tớ ở đó. Năm nay không có anh ấy, tớ sẽ về quê tảo mộ cho bố mẹ, tiện thể đến thăm gia đình nhà bố mẹ ruột của Nguyên Doanh. Tớ là em gái anh ấy, tớ cũng nên vì anh ấy gánh vác gì đó”
“Bạch Minh Châu, hình như cậu đã trưởng thành rồi”