Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1426


“Dạo này em cũng rất nhàm chán nên thường xuyên vào trò chơi, sau đó bị người ta đánh rất thảm. Vừa nấy em bị quỷ ám, nổi lên lòng tham, muốn tìm người kết thành đồng minh để dắt theo em. Em không thông đồng với cậu trai đó, trong mắt em chỉ có anh, em thê!”


Vẻ mặt cô tràn đây sự chân thành, nếu như cô không thẳng thắn nhận tội để được khoan hồng, chống cự sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, e rằng cô sẽ không ra khỏi cánh cửa này được, Cố Thành Trung sẽ dạy cô cách làm người ở trên giường.


Có lẽ là thái độ chân thành của cô đã khiến anh rung động, vầng trán của anh mới thoáng buông lỏng ra một chút.


“Anh dắt em.”


Anh phun ra ba chữ.


ˆ “Thật hả? Trò chơi này khó lắm đấy!”


Cô luôn không thể xác định được tiếng súng từ đâu đến, chỗ nào có tiếng bước chân, nhặt được súng cũng không biết dùng thế nào, ống ngắm 8x cũng thường xuyên bị mất.


Trạng thái mỗi ngày cô chơi game là: Tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi chết như thế nào?


Lơ ma lơ mơ hoảng hoảng hốt hốt!


“Chờ anh mười phút.”


Anh bỏ lại một câu nói, sau đó bắt đầu tải ứng dụng về máy, nhận tiện gửi tin nhắn cho Khương Anh Tùng.


“Thông báo với công ty vận hành trò chơi này, mở bug cho ID của Trúc Linh, không cần quá lợi hại, để cô ấy sống lâu thêm hai phút, vui vẻ lâu hơn một lát là được.”


Anh không thể thường xuyên ở bên cạnh cô, cô buồn chán chơi game cũng không có gì đáng trách.


Anh chỉ có thể giúp cô được như vậy, để cô vui vẻ lâu hơn một lát.


Nếu như liên tục bật hack, chỉ số thông minh của cô nhóc này tuy không ổn lắm nhưng nếu ăn gian rõ ràng như vậy, cô cũng sẽ nhận ra.


Hứa Trúc Linh yên lặng chờ anh, cảm thấy dùng mười phút để nắm rõ trò chơi này là điều không thể, nhưng mà không ngờ chưa đến năm phút Cố Thành Trung đã bắt đầu mời cô rồi.


Gô tỏ rõ vẻ nghi nghờ mà đi vào.


“Có người đến rồi.”


“Ø2 Đâu, sao em lại không biết?”


“Hướng bốn giờ.”


“Bốn giờ… là chỗ nào? Hướng bốn giờ?”


“Để anh đi, em đi theo anh là được.”


Câu này thì Hứa Trúc Linh nghe hiểu rồi; cô run rẩy đi theo Cố Thành Trung.


Cô chỉ biết là Cố Thành Trung đã giết người, nhặt trang bị, cướp thùng thính, chạy qua vòng độc…


Cuối cùng cô cũng đã được trải nghiệm cái cảm giác gọi là năm không cũng thắng!


Cuối cùng lúc lấy được hạng nhất, Hứa Trúc Linh nhảy cẵng lên, cứ thế nhảy dựng lên ở trên ghế sô pha, treo ở trên người Cố Thành Trung.


“Quào, giỏi quá, ông xã giỏi quát”


Cô quên hết tất cả, hôn chụt chụt mấy cái lên trên mặt anh.


Bề ngoài Cố Thành Trung vân tỏ ra ung dung thản nhiên, nhưng trong lòng đã như nở hoa.


Phúc lợi khi chơi game lại tốt như vậy hả? Thế còn làm việc cái gì, chơi game trước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK