Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1503


Hứa Trúc Linh trừng mắt nhìn qua, bà Dương bất đắc dĩ im miệng, muốn phản bác nhưng không biết làm thế nào.


“Châu Vũ, sao em lại ngốc như vậy?”


Cô không ngừng khuyên can.


“Không phải, chị Trúc Linh, em cảm thấy lời chị nói vừa rồi rất đúng.”


“Lời nào?”


“Em nên trả cho bà ấy một bạt tai, em không thể bị đánh một cách oan uổng như vậy.”


Châu Vũ không chớp mắt, nhìn chăm chăm bà Dương, nói từng chữ một.


Âm thanh tuy không lớn, nhưng rất trong trẻo, rõ ràng, mọi người ở đây đều nghe thấy.


Bà Dương nghe nói thế, ánh mắt trừng lên thật to.


“Làm càn! Cô chẳng qua chỉ là hậu sinh vấn bối, cô hại chết con tôi, còn dám nói với tôi như vậy?”


Bà Dương không làm gì được Hứa Trúc Linh, chẳng lẽ còn không đối phó được Châu Vũ sao?


Bố mẹ đều là giáo viên, có cái gì phải sợ chứ?


Bà Dương tiến lên, nâng cao cánh tay, là muốn cho cô một bạt tai nữa.


Nhưng Hứa Trúc Linh ở bên cạnh nhanh tay lẹ mắt, vội vàng ra tay, giữ chặt cổ tay bà.


Lần này cô vô cớ ra tay, không có lý do để tát lại một cái, nhưng Châu Vũ thì có thể.


“Châu VũI”


Châu Vũ sau khi nghe được, ngâm hiểu, biết rõ giờ phút này mình nên làm gì.


Cái gì là đúng, cái gì là sai.


Cô không chút do dự ra tay, cho bà Dương một cái tát.


Một trái một phải, hai dấu tay lại nhìn rõ như vậy.


Bà Dương hai má ửng đỏ, mắt thường cũng có thể thấy được vết đỏ không ngừng sưng lên.


“Chồng ơi….”


Bà òa khóc, nhìn ông Dương cầu cứu.


Ông Dương cũng tức giận, ở ngay trước cửa nhà, mà vợ lại bị hai vấn bối đánh hai bạt tai, đây thật quá khinh người rồi.


Ông Dương bất chấp tất cả, cầm tay Châu Vũ, Hứa Trúc Linh muốn ngăn cản, lại bị ông Dương hung hăng đẩy ngã trên mặt đất.


Trên mặt đất đều là đá nhỏ vụn, cú ngã lại không nhẹ, lòng bàn tay cô nặng nề đập xuống đất, đâm thủng da thịt.


Cô đau đớn hít một hơi.


Châu Vũ thấy cô té ngã trên mặt đất, muốn lại đỡ, không nghĩ ông Dương lại hung hăng cho cô mấy bạt tai.


Hai tay trái phải, bốn lần liên tiếp.


Miệng Châu Vũ đều thấm ra máu tươi.


Ông buông tay, Châu Vũ liền lung lay ngã nhào xuống mặt đất, đầu óc choáng váng.


Ông lập tức nhìn Hứa Trúc Linh, nuốt nước miếng, lấy hết can đảm cũng không dám động vào cô một chút.


Thật ra là vì thân phận những người chống lưng cho cô, mới không dám ra tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK