Đôi mắt đảo qua, cực kỳ quyến rũ.
Nhưng mà gương mặt đó, lại vô cùng trong sáng, khiến người ta không dám có chút ham muốn nào, ngược lại còn cảm thấy bản thân mình là loại bỉ ổi.
Trong phòng đang bật máy sưởi, chỉ chốc lát đã trở nên nóng nực, cô ấy không chịu nổi, bắt đầu cởi áo khoác, khăn quàng cổ rồi tới áo len.
Nếu còn tiếp tục cởi, sẽ cởi đến bộ đồ mùa thu bằng vải lanh bên trong.
Anh ta hơi nhướng mày, không có ngăn lại mà lạnh giọng nói.
“Em còn cởi tiếp, tôi không đảm bảo mình sẽ làm ra chuyện gì tiếp theo đâu.
Tôi là đàn ông đấy!”
“Đồ ngốc, tôi đã uống say rồi, anh không biết sao?”
Châu Vũ dùng chút lý trí còn lại của mình nói.
Chi khí uống say rồi, mới có thể bất chấp luân thường đạo lý, coi thường sự xấu hồ của bản thân, có thể tùy tiện làm những việc sai trái theo ý muốn trong lòng mình! Hắc Ảnh nghe đến đây, rõ ràng có hơi giật mình. Anh ta không ngờ rằng, anh ta rất thèm khát thân thể của có ấy, đồng thời cô ấy cũng đang thèm khát cơ thể minh. Châu Vũ cắn cắn mới đưới, đối mắt mơ màng, không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại được. Hắc Ảnh không phải là kẻ ngốc, anh ta không có cố ky nhtêu như vậy. Đối với anh ta phu nữ chẳng qua là sinh vật có thể giải quyết nhu cầu thể xác mà thôi. Nhưng anh ta chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc về thề xác lẫn tính thần, mỗi lần đều cảm thấy như hoàn thành nhiệm vụ, dù sao anh ta cũng đã ngoài ba mươi tuổi, không có phụ nữ để giải quyết là đtều vô lý.
Nhưng chỉ những khi ở bên cạnh Châu Vũ, anh ta mới thấy hạnh phúc.
Rất muốn nhiệt tình ôm ấp, hôn hít, mạnh mẽ chiếm hữu.
Tan vào cơ thể, quấn chặt lấy nhau.
Muốn trở thành người đàn ông duy nhất của cô ấy, lưu luyến triền miên đến chất.
Anh ta muốn làm những chuyện khiến anh ta hạnh phúc, chẳng hạn như những gì anh ta muốn làm bây giờ.
Đôi mắt anh ta dần trở nên sâu thăm, bên trong tràn ra một tia nguy hiểm, ngập tràn dục vọng.
Giây tiếp theo, anh ta liền đè cô gái nhỏ nhắn xuống thân mình.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bông tuyết như lông ngỗng bên ngoài cửa sổ, trong phòng, nhiệt độ †ăng cao, ái muội không ngừng lan tràn.
Sau nửa đêm, Châu Vũ miệng khô lưỡi rát, bởi vì trước đó uống nhiều rượu, bây giờ đã tỉnh táo không ít.
Cô ấy mơ mơ màng màng bật dậy, mở đèn đầu giường lên, vội vàng uống một chút nước cho bớt căng thẳng.
Sau khi tỉnh lại, cô ấy có chút choáng váng.
Nhìn thấy người đàn ông bên cạnh, nhất thời không biết mình có nhìn nhâm hay không.
Trong đầu cô ấy đột nhiên hiện ra một ý nghĩ khủng khiếp.
Anh ta là một người xấu, giữ anh ta lại sẽ chỉ làm hại nhiều người hơn.