Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1345


“Anh yên tâm, em ghi hết vào sổ rồi, sẽ không tha cho anh đâu.”


Hứa Trúc Linh nói chắc như đỉnh đóng cột.


“Thế thì tốt, cũng còn hơn là em cứ dồn nén ở trong lòng.”


Cố Thành Trung thở phào nhẹ nhõm, đến tận lúc này anh vẫn lo nghĩ mọi bề cho cô.


Nghe câu nói ấy, chỗ mềm yếu nhất trong tim Hứa Trúc Linh bỗng chốc sụp đổ.


Cô phải may mắn đến thế nào mới gặp được người đàn ông này.


Cố Thành Trung nhìn đồng hồ, Hứa Trúc Linh hiểu anh sắp phải đi.


Anh mím môi, còn định nói gì thêm, nhưng thực sự thời gian quá ngắn ngủi, trong khi bản thân lại có quá nhiều điều muốn nói, không biết bắt đầu từ đâu.


Cuối cùng anh chỉ im lặng, giơ tay xoa đầu cô, cử chỉ yêu chiều ánh mắt dịu dàng nhìn cô đắm đuối.


Rồi quay lưng bước đi.


Hứa Trúc Linh đứng nguyên tại chỗ nhìn theo bóng lưng anh khuất dần, đợi đến khi hoàn toàn không còn thấy anh nữa, dòng nước mắt mới ban nấy ngừng rơi lại một lần nữa tuôn trào dữ dội.


Cô hiểu nỗi khổ của Cố Thành Trung, và cũng tôn trọng lựa chọn của anh.


Anh làm vậy là để bảo vệ mình, bảo vệ cho bà chủ Cố.


Một mình anh gánh vác tất cả mọi chuyện.


Anh không hề biết phía sau Tạ Quế Anh có bao nhiêu người, không hề biết mình có thể chống chọi được bao lâu, nhưng vấn khăng khăng quyết định thay cô.


Anh có thể sắp xếp mọi thứ ổn thỏa cho tương lai của cô, bất kể có anh hay không, cũng tính toán kĩ lưỡng, hoàn hảo không tì vết.


Còn anh…


Anh chưa bao giờ nghĩ cho tương lai của mình mà cứ luôn chọn lấy hiểm nguy.


“Cố Thành Trung… Em sẽ mạnh mẽ hơn, em sẽ bảo vệ anhI”


Hứa Trúc Linh về lại nhà bếp, làm món tráng miệng cuối cùng, rồi bưng lên.


Cố Thành Trung và Tạ Quế Anh nói chuyện câu được câu chăng, dường như đang bàn chuyện đám cưới.


Cố Thành Trung tỏ ra thờ ơ, những câu trả lời cũng lạnh nhạt.


Hứa Trúc Linh đưa món tráng miệng tới, lúc đang chuẩn bị quay về thì nghe thấy giọng nói nũng nịu của Tạ Quế Anh.


“Thành Trung… Đêm hôm đó anh lợi hại ghê, làm em đau mất mấy hôm, lần đầu tiên của em mà anh cũng không dịu dàng với em một chút.”


Hứa Trúc Linh nghe thấy vậy, bước chân bông khựng lại.


Theo bản năng, cô quay người ngẩn ngơ nhìn Cố Thành Trung.


Trước đó không hề nghe thấy chuyện này trong máy nghe trộm, và cũng không thấy Cố Thành Trung nhắc đến.


Anh đã nói là chưa làm cơ mà?


Không…


Dù đã làm rồi thì sao nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK