Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1545


“Còn về Lâm Thanh Huyền, đây là chuyện nhà của Khương Anh Tùng nên anh cũng không giải quyết nữa. Trúc Linh, em thấy Khương Anh Tùng sẽ làm như thế nào?”


“Anh ta sẽ không làm hại Lâm Thanh Huyền đâu.”


Cô kể lại chuyện sáng nay cho Cố Thành Trung nghe: “Khương Anh Tùng rất yêu Lâm Thanh Huyền, có thể nói là tình cảm rất sâu đậm. Có lẽ anh ta biết cầu xin anh không được nên quỳ xuống cầu xin em. Một người đàn ông mạnh mẽ như thế mà có thể quỳ gối vì một người phụ nữ để đi cầu xin một người phụ nữ khác. Thậm chí anh ta còn tự băn mình. Tình yêu Khương Anh Tùng dành cho Lâm Thanh Huyền thật sự là rất sâu đậm.”


Hứa Trúc Linh không kìm được than thở một tiếng.


Đầu gối đàn ông có nạm vàng, nếu không phải là chuyện vô cùng bất đắc dĩ thì làm sao Khương Anh Tùng có thể làm như thế được?


Cô vừa nói xong, bên tai liền vang lên giọng nói không vui của Cố Thành Trung.


“Vậy tình yêu của anh không sâu đậm sao?”


Hứa Trúc Linh nghe vậy, cô không buồn tức giận liếc nhìn Cố Thành Trung: “Cố Thành Trung có ai suốt ngày nói anh yêu em hay em yêu anh không.


Chuyện này thật sự không chân thực.”


“Chẳng lẽ chân thực hay không mà em không cảm nhận được sao?”


Anh bắt lấy tay cô, nhẹ nhàng để lên ngực mình, để cô rõ ràng cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của anh dưới lớp quần áo.


“Anh… anh không muốn nhịn, em muốn em biết.”


“Nếu anh không nói thì em cũng không đáp lại anh. Anh nói một trăm câu anh yêu em, em chỉ cần trả lời lại một câu là đủ rồi.”


“Anh biết trong lòng con gái các em bao giờ cũng muốn đàn ông chủ động, như vậy con gái sẽ có cảm giác an toàn. Nếu như anh không nói thì em sẽ càng không nói. Em vốn dĩ không phải những cô gái hình thức nên thường khó nói ra những lời như vậy. Vậy thì anh sẽ nói, em nghe thôi là được, em có thể gật đầu, “vâng” một tiếng anh cũng thấy là rất tốt rồi.”


“Vậy… anh cứ hi sinh như vậy mà không thấy mệt sao?”


“Đối xử tốt với em… đã là một thói quen của anh. Làm sao anh có thể thấy mệt được?”


Hứa Trúc Linh nghe xong câu đó, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng.


“Cố Thành Trung, sao em thấy anh ra ngoài một chuyến xong, mồm miệng trở nên dẻo quẹo như vậy?”


“Bởi vì anh không được gặp em một tháng, không nhân được tin tức của em, anh giống như sắp phát điên vậy. Trong một tháng đó, mỗi ngày anh đều nói rất nhiều câu anh nhớ em. Anh nói với em, sau khi anh trở về có thể anh sẽ không lạnh lùng như thế nữa, có thể còn là một người nói rất nhiêu nữa.”


“Hả? Anh là người lạnh lùng trước mặt em bao giờ?” Hứa Trúc Linh nhìn anh nghi hoặc.


“Hứa Trúc Linh, em có thể nể mặt anh một chút được không, phối hợp với anh một chút được không? Ai bảo em lại đáng yêu như vậy, khiến anh không thể lạnh lùng được?”


“Anh mà dám lạnh lùng với em thì anh chết với em.”


Hứa Trúc Linh không buồn tức giận.


“Anh không dám thưa nữ vương đại An”nhân.


Lúc Cố Thành Trung nói chuyện, khóe miệng đều cong lên, anh không giấu nổi nụ cười trên khuôn mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK