Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1462


Dương Việt nghe vậy, nhìn bánh bích quy trước mặt một lúc không nhúc nhích, lông mày khẽ cau lại.


“Anh không thích sao?”


“Không có, chẳng qua là gần đây quá nhiều việc nên lâu rồi không ăn, vậy mà em còn nhớ rõ. Xem ra, em đang dần hiểu anh, thật đáng mừng, cuối cùng công sức của anh cũng được báo đáp.”


Anh ta cười yếu ớt, nếm bánh quy.


Sô cô la đen từ từ hòa tan, đập vào đầu lưỡi khiến anh ta buồn nôn.


Anh ta thật sự không thích ăn đồ ngọt, vị vô cùng khó chịu, rất dễ buồn nôn.


Nhưng Dương Việt thích ăn nên đành phải chịu thôi.


Sau khi ăn hết một miếng bánh, anh †a cầm bịch bánh bích quy lên, nói: “Anh mang về ăn, anh đi trước đây.”


Dương Việt rời đi, lúc lái xe ngang qua thùng rác, không chút nghĩ ngợi anh †a liền ném bịch bánh vào thùng rác.


Sự dịu dàng trên gương mặt anh ta dần nhạt đi, lộ ra cảm giác lạnh lùng.


Nhìn gương mặt tuấn tú trong gương, anh ta chậm rãi nở một nụ cười khinh thường.


Sở dĩ anh ta dùng thân phận Dương Việt là vì muốn tiếp cận Châu Vũ để hiểu rõ thói quen hằng ngày của Hứa Trúc Linh.


Mặc dù hai người họ đã ly hôn nhưng vẫn giữ mối quan hệ mật thiết.


Hiện giờ, Cố Thành Trung đã đi rời đi, nên anh ta có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.


Về phần cô gái Hứa Trúc Linh này, lúc cần thiết thì cô vẫn là vũ khí để anh †a trả thù Cố Thành Trung.


.. Mỗi ngày anh ta đều tặng hoa tươi, anh ta quan sát thấy, Châu Vũ sẽ đem hoa đặt ở trong phòng ngủ, chỉ có cô ấy và Hứa Trúc Linh có thể vào.


Hương thơm của bó hoa kia đã được xử lý đặc biệt.


Lúc đầu, Cố Thành Trung đẩy Hứa Trúc Linh ra vì sợ cô sẽ bị đầu độc, nhưng cuối cùng anh cũng không thoát khỏi điều này.


Chỉ có điều, lúc này đây không phải là gây ảo giác mà là độc dược mãn tính.


Thuốc giải độc. Trong tay anh ta chỉ có một viên duy nhất.


Kế tiếp, cái thân phận Dương Việt này anh ta cũng có thể vứt sang một bên.


Mấy ngày tiếp theo, Châu Vũ cảm thấy không yên lòng.


Làm việc qua loa, làm vỡ nhiều đĩa sứ quý giá, còn rất ngu ngốc.


Hứa Trúc Linh đương nhiên biết sao cô ấy lại như vậy, Dương Việt vài ngày không tới nghe nói là ra nước ngoài công tác, hình như thời gian đi là rất lâu.


Châu Vũ đang đắm chìm trong sự ấm áp thì đột nhiên không thấy Dương Việt, khó giấu nỗi buồn. Dù sao vẫn là một cô gái nhỏ nên không tránh khỏi việc không thể điều chỉnh tâm lý tốt được.


Nhưng mà, Dương Việt vấn đều đặn mỗi ngày đều gửi hoa tới, thỉnh thoảng cũng có lời nhăn hoặc cuộc điện thoại.


Lúc nhận hoa là lúc cô ấy vui vẻ nhất, cô ấy cẩn thận lấy bình hoa, cắt bỏ rễ cây sau đó đặt vào trong bình bày ở ống thông gió ở phòng ngủ, hương hoa phảng phất khắp phòng.


Vì chuyện này mà cô ấy còn mua một quyển sách công nghệ để xem.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK