“Được, vì những câu này của anh nên tôi đồng ý để anh đỡ đẻ cho vợ tôi. Lời nói vừa rồi của tôi không được hay cho lắm, thái độ thì lỗ mãng, mong bác sĩ không trách móc nhé. Ba ngày sau, sự thoải mái của vợ tôi đều giao hết cho anh đấy.
Tôi không quan tâm đứa bé sẽ như thế nào, tôi chỉ quan tâm đến sự bình an của người mẹ thôi. Nếu thực sự có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì anh không cần hỏi ý kiến của tôi mà cứ dốc hết sức lực để bảo vệ vợ tôi cho thật tốt là được.
“Cố Thành Trung tôi xin giao mọi chuyện cho anh thêm lần nữa” Cố Thành Trung rời khỏi chỗ ngồi, đi tới trước mặt bác sĩ Connie rồi cúi người một góc chín mươi độ.
Comnie bị thái độ thành khẩn và chân thành của anh dọa sợ nên phản ứng rất nhanh, anh ta không nén được sự xúc động của mình.
Vậy là Connie đỡ Cố Thành Trung dậy ngay lập tức rồi nói: “Tôi đã cảm nhận được tình cảm mà anh đây dành cho vợ mình rồi. Tôi là bác sĩ, chắc chăn tôi sẽ cố gắng hết sức để phục vụ bệnh nhân của mình”
“Được, cảm ơn anh. Khương Anh Tùng, mau đưa bác sĩ xuống dưới nghỉ ngơi cho khỏe đi, sau đó cậu đi cùng tôi tới phòng sinh, làm quen với môi trường ở đó thật tốt để đảm bảo.
rằng ngày sinh của vợ tôi diễn ra suôn sẻ và thuận lợi.”
Thế nên Khương Anh Tùng dẫn Connie về phòng nghỉ.
Cố Thành Trung sai người rót một ấm trà hoa cúc, vừa mát lại vừa hạ hỏa, rất phù hợp với cái tính nóng nảy của anh.
Chỉ một lát sau, Cố Đình Sâm xuất hiện. Vì Hứa Trúc Linh vẫn còn đang ngủ nên Cố Đình Sâm không làm phiền cô nữa.
Hai bố con anh đi vào phòng đọc sách rồi bí mật bàn bạc với nhau.
“Con tin vào cái gì hả?”
“Thượng Đế thì sao ạ? Trước đây con từng cầu nguyện mấy lần rồi “Kệ đi, dù sao thì thần tiên trên trời cũng không khác nhau là bao đâu, phương Tây cũng như phương Đông mà phương.
Đông cũng giống phương Tây hết ấy mà. Bây giờ cứ mời hết một lượt đi là được. Thượng đế, Như Lai, Nam Hải Quan Thế Âm Bồ Tát, Ngọc Hoàng Đại Đế, Thánh A La, Đức Mẹ Maria, Địa Tạng Vương,… mong các ngài phù hộ độ trì, ban phúc cho con dâu tôi để cháu sinh con một cách thuận lợi và bình an.
Đứa bé là trai hay gái không quan trọng, tôi đều thích hết, chỉ cần hai mẹ con cháu được khỏe mạnh và bình an là được rồi.
Tôi là Cố Đình Sâm dẫn theo con trai tôi là Cố Thành Trung thành tâm cúi xin ân trên soi xét”
“Bố à, khấn như thế này có tác dụng thật ạ? Có cần Kỷ Nguyệt Trâm tính toán gì không ạ?”
“Không cần không cần đâu. Nếu thực sự có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ví dụ như băng huyết sau khi sinh hay mấy thứ đại loại như thế, dù con có biết thì con cũng có làm được gì đâu? Có nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra như vậy, biết càng nhiều thì lòng càng hoảng, thế nên chúng ta chỉ có thể cầu khẩn trời cao, mong ân trên nhân từ với bố con mình thôi con ơi”
“Mấy năm nay nhà họ Cố xảy ra quá nhiều chuyện, một gia đình ấm êm như vậy mà cũng tan vỡ rồi đấy. Anh trai con thì không thể trở về Đà Nẵng mà cứ ở đây chờ .Josh quay về. Cô con dâu tốt Thanh Hoàn cũng không muốn nhìn thấy bố nên chỉ nhờ Cố Cố sang chơi. Anh trai con thì vẫn đang ở một thành phố nhỏ phía dưới, sống yên ổn, thu mình lại không ít.
Bây giờ người còn ở bên cạnh bố cũng chỉ có các con thôi.”
“Trước đây ông trời đã tàn nhẫn cướp đi người mà bố yêu thương nhất nên chắc bây giờ ông trời sẽ không ác độc tới mức cướp luôn cả hơi tàn ngắc ngoải duy nhất trong nhà chúng ta đâu.”
“Bố à? Hơi tàn ngắc ngoải? Con và Trúc Linh ở bên cạnh bố mà bố chỉ cảm thấy chúng con giống như hơi tàn ngắc ngoải thôi ạ?” Cố Thành Trung cau chặt mày lại.
“Ây da… Bố nói gì không đúng à? Con đang trách bố đấy hả? Gái thắng ranh con nhà anh, chưa bao giờ anh nghe lời bố được một lần. Anh đeo mặt nạ lừa bố nhiều năm như vậy, âm thầm phát triển một Tập đoàn của riêng mình mà người làm bố như bố đây lại chẳng biết gì cả.”
“Ngày nào bố cũng trăn trở chuyện cưới vợ rồi trao cổ phần cho anh để anh có thể đối đầu với Cố Triệt, để cuộc sống của anh có thể thoải mái hơn một chút, còn anh thì sao hả? Anh chỉ biết phụ tấm lòng tốt đẹp của ông già này! Tìm cho anh bao nhiêu cô gái thì anh coi thường người ta bấy nhiêu. Vất vả lắm mới kiềm chế được cái tính phóng đãng mà coi trọng, yêu thương một người thì người ta vẫn còn đang đi học, không thể làm hại con gái nhà người ta được, ông già này đã khẩn trương như thế nào cơ chứ”
“Ông đây có khác gì con kiến đang bò trên cái chảo nóng không hả? Nếu không phải ông đây thọ lâu sống dai, chống đỡ đến tận bây giờ để được chứng kiến khoảnh khắc Trúc Linh sinh con thì chẳng phải cháu của của bố anh vừa sinh ra đã không có ông nội rồi hả?”