Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 735: Trao đổi chuyên sâu


Hứa Trúc Linh vừa dọn dẹp phòng khách cho Josh, vừa hỏi anh ta một cách yếu ớt: “Tôi phải chuẩn bị một phòng hay là hai phòng cho anh vậy…


“Hai phòng đi, dù sao ông cụ vẫn còn ở chỗ này, nếu như ông ấy thấy tôi và Thiện Linh ở chung một phòng thì e rằng ông ấy sẽ nổi giận mất”


“Vậy thì đưa phòng này cho anh hai đi, tôi sẽ chuẩn bị cho anh một căn phòng khác”


Hai người vừa ra khỏi cửa, không nghĩ tới Cố Thiện Linh đã xuất hiện, anh ấy nói: “Không cần đâu, chỉ cần một phòng là được rồi”


“Một phòng sao?” Josh vô cùng kinh ngạc: “Cha của anh…”


“Cha của anh muốn gặp em một lần.”


“Cha của anh đã tỉnh rồi sao? Ông ấy có tức giận khi nhìn thấy em không?”


“Anh đã nói rõ ràng với ông ấy, em cứ đến đây đi”


Cố Thiện Linh dịu dàng nói và đi cùng anh ta.


Hứa Trúc Linh cũng muốn đi cùng với họ nhưng Gố Thành Trung đã kéo cổ áo của cô lại.


“Em đi theo làm gì?”


“Nhìn cái gì chứ, đừng trở thành bóng đèn, chúng ta cũng nên ngủ đi, cũng may là hiệu quả cách âm ở trong nhà khá tốt.”


Hả…


Hiệu quả cách âm khá tốt sao?


Điều đó có nghĩa là gì chứ?


“Em nghĩ cha cần em chăm sóc.


€ô còn chưa nói hết lời thì Cố Thành Trung đã trực tiếp không nói hai lời mà khiêng cô lên trên vai, sau đó anh khiêng cô trở về phòng ngủ.


“Vợ à, đêm xuân vô cùng ngắn ngủi, chúng †a vẫn nên nảm bắt thời gian cho thật tốt. Đêm nay chúng ta vào phòng tăm có được hay không? Anh muốn tắm kiểu “chim uyên ương” với em.”


“Trời ạ, bà đây muốn phản đối! Em phải xin nghỉ phép!”


“Em không có ngày nghỉ trong tháng này!”


“Cả tháng sau và tháng sau nữa!”


Dù cho Hứa Trúc Linh có phản kháng như thế nào thì cũng không thể chống lại Cố Thành Trung được, cô vẫn cứ bị khiêng đi như vậy.


Josh nghe thấy giọng nói của Hứa Trúc Linh: “Hứa Trúc Linh, cô ấy…


Anh ta đang chuẩn bị quay đầu lại nhìn, nhưng lại bị Cố Thiện Linh ngăn cản: “Nhìn bọn họ làm cái gì, chúng ta cũng phải cố gắng”


“Trời ạ… Tỉnh thần và sức lực của người nhà họ Cố các anh đều tràn đầy như vậy sao?”


“Đối với em thì như vậy.”


“Không xấu hổ, không biết xấu hổ!”


Josh tức giận trợn trằng mắt, hai má của anh ta đỏ bừng Người phương Tây vốn có làn da trắng hơn, anh ta đỏ mặt lên giống như là đánh má hồng, điều này khiến cho khí chất nam tính trên cơ thể của anh ta được hòa tan đi rất nhiều.


Cố Thiện Linh nhìn anh ta, trái tim của anh ấy đập rộn ràng, đồng thời yết hầu cũng.


chuyển động lên xuống Khi đến trước cửa của phòng ngủ, tay của .Josh vừa đặt tại chốt cửa thì bị Cố Thiện Linh ngăn lại Josh cảm thấy khó hiểu, anh ta nhìn anh ấy một cách đầy nghi ngờ.


Nhưng anh ta không nghĩ tới Cố Thiện Linh lại ôm chặt lấy eo của anh ta, xoay người và đè anh ta thật chặt vào tường.


“Anh làm gì vậy..


Anh ta vẫn chưa nói hết lời thì Cố Thiện Linh đã cúi người và ấn anh ta xuống.


Josh cao khoảng 1m78, mà Cố Thiện Linh lại cao 1m86, anh ấy cao hơn anh ta nửa cái đầu.


Mà trên người của anh ấy toàn là cơ bắp, thân thể trắng nõn yếu ớt của .Josh không thể nào sánh bằng.


Chiều cao và hình thể của anh ta đã bị đè nén một cách chặt chẽ, anh ta đã được định sẵn để trở thành đối tượng của cuộc tấn công Josh bị nụ hôn bất ngờ làm cho choáng váng, anh ta khó có thể giữ được bình tĩnh, không ngờ…có một giọng nói mơ hồ phát ra từ khe hở giữa môi và răng Anh ta hôn một cách điên cuồng, dường như muốn hòa tan tất cả mọi thứ.


Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Cố Thiện Linh miễn cưỡng buông tay ra, ánh mắt của anh ấy quyến rũ mê người.


“Đi gặp cha trước đi, sau khi trở về phòng thì chúng ta sẽ trao đổi chuyên sâu hơn.”


Nghe anh ấy nói như thế thì .Josh run lên bần bật, hai chân run rẩy như cái rây.


Cố Thiện Linh chờ sắc mặt của anh ta bình thường trở lại thì mới dẫn anh ta đi vào trong.


Ông cụ khoác lên mình một bộ âu phục mới tỉnh, thắt nơ và…thậm chí còn chuẩn bị cả phong bao lì xì.


Cũng không thể quên những phong tục xa xưa của tổ tiên.


“Hai đứa đến rồi à?”


Ông cụ vẫn còn có chút mất tự nhiên, dù sao thì người con dâu này cũng có chút khác thường.


“Bác trai… Josh kính cẩn kêu lên: “Thiện Linh nói bác muốn gặp cháu.”


“Trước đó cháu đã nói năng quá khích ở trên bàn cơm, cháu hy vọng bác sẽ không cảm thấy phiền lòng, dù cháu lớn tuổi nhưng đầu óc của cháu thì không tốt lắm”


“Mỗi một câu nói của bác cháu đều ghi nhớ rất kỹ” Josh vừa cười vừa nói.


“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, được rồi, đây là tiền lì xì dành cho cháu, đây là quà gặp mặt theo truyền thống của đất nước bác. Lần đầu tiên gặp mặt nhà gái…gặp đối tượng của con trai là phải cho tiền lì xì. Chờ đến khi hai đứa kết hôn thì bác sẽ cho cháu một bao lì xì thật lớn”


“Thiện Linh, thẳng bé cũng đã nói rất rõ ràng chuyện của hai đứa với bác rồi, bác cũng không phải là người có tư tưởng cổ hủ, nếu như hai đứa thật tình yêu thương nhau thì bác cũng không thể làm ra chuyện chia rẽ đôi lứa được. Bác cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần hai đứa vui vẻ là được rồi. Kể từ lúc bác chấp nhận cháu thì vị trí của cháu ở trong lòng bác cũng giống như Trúc Linh, chúng ta đều là người một nhà cả!”


“Sau này nếu như thẳng nhãi này đối xử với cháu không chu đáo thì cháu cứ việc nói cho bác biết, bác sẽ trút giận thay cho cháu có được không?”


“Cảm ơn, cảm ơn bác trai!”


Josh vô cùng cảm động, anh ta vốn tưởng rằng Cố Đình Sâm sẽ gây khó dễ cho bọn họ thật lâu, không nghĩ tới ông ấy lại văn minh và tán thành mình như thế. “Cháu có thể đổi sang gọi bác là cha, dù sao thì đó cũng chỉ là vấn đề thời gian khi hai đứa lấy nhau thôi. Hãy để cho Thiện Linh tìm hiểu xem quốc gia nào ủng hộ hôn nhân đồng tính là hợp pháp, sau đó hai đứa hãy đi đăng ký kết hôn rồi trở về tổ chức đám cưới. Nếu có thể kết hôn vào cuối năm thì còn có thể tổ chức đám cưới cùng lúc với ‘Vy Oanh, nhất định sẽ rất rộn ràng, đó cũng là mong muốn của bác trong những năm qua”


“Cháu…Cháu có thể chứ?”


Josh rất là kinh ngạc, anh ta không nghĩ tới ông cụ đã nghĩ xong tất cả mọi thứ rồi.


Đây chắc chản không phải là những suy nghĩ nhất thời, điều này nói rõ ông cụ cũng đã nghĩ đến vấn đề này khi đang trên đường tới đây.


Đăng ký kết hôn, kết hôn, giúp Cố Thiện Linh giải quyết những thành viên của hội đồng quản trị…


Thật ra, ngay từ đầu ông ấy cũng đã chuẩn bị xong việc thừa nhận người con dâu đặc biệt này rồi.


Ông ấy có thể không hiểu con trai của mình hay sao? Với đức tính của Cố Thiện Linh thì anh ấy có thể trả giá rất nhiều vì người mình yêu, thả mười con bò cũng không quay trở lại.


Ngắm lại, làm sao bản thân mình lại có thể vì người mình yêu mà chịu đựng sự cô đơn nhiều năm như vậy”


Sao cháu lại không thể chứ? Nếu đã công khai thì vẫn nên thành thật bước đi. Người khác khua môi múa mép là chuyện của người khác, chúng ta sống không thẹn với lương tâm thì có việc gì phải sợ? Trái lại bác còn phải đến trấn Kettering để cầu hôn, gặp cha mẹ của cháu một lần. Cứ quyết định như vậy đi.”


Josh nghe vậy thì nước mắt chảy ra hốc mắt.


Anh ta đã nghĩ đến kết cục tốt nhất chính là mình và Cố Thiện Linh sẽ ở cùng một chỗ và cũng không có danh phận, dù sao thì bọn họ cũng không giống với người bình thường, không được mọi người tán thành.


Nhưng không nghĩ tới ông cụ lại đối xử với anh ta tốt như vậy, ông ấy không hề xem anh ta là người ngoài một chút nào.


Có thể có một người cha chồng văn minh như vậy, đây chính là phúc mấy đời của anh ta rồi.


“Cảm ơn bác trai!”


“Đã nói cháu đổi cách xưng hô đi mà, bác cũng muốn cảm ơn cháu, tốt xấu gì anh Cố nhà bác cũng cưới vợ, không phải…Gả con gái…nếu không bác cũng không có cách nào ăn nói với mẹ của nó..”


Ông cụ cũng đã nhìn ra, tốt xấu gì thì con của ông ấy cũng là công, nếu là cái gì khác thì ông ấy sợ rằng sẽ khóc ngất trong toilet mất.


Nếu muốn thay đổi vị trí thì vẫn phải suy xét đến những thứ tốt cho sức khỏe của cơ thể và tinh thần.


“Cha, chúng con còn có chuyện phải bàn bạc nên xin phép về trước, cha cũng nên đi nghỉ ngơi sớm đi. Josh, chúc cha ngủ ngon đi”


“Cha…


Josh không được tự nhiên nên đã nói ngọng: “Vẫn rất dễ nghe? Được rồi được rồi, hai đứa đều vội vàng, hơn nửa đêm rồi mà vẫn không nghỉ ngơi, hai đứa đi về phòng đi”


Cố Thiện Linh khẽ vuốt càm, mang theo ⁄osh đi ra ngoài.


Vừa mới ra khỏi cửa thì anh ấy đã bế .Josh lên.


Anh ta lại sợ hết hồn, hỏi: “Anh làm gì vậy?”


“Chúng ta phải trao đổi chuyên sâu” Anh ấy chớp mắt, đôi mắt sâu thảm và điên cưồng, tất cả mọi thứ bên trong đều là ham muốn..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK