Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1324


Những ngày cô không ở đó, anh sống có tốt không?


Điện thoại vang lên vài tiếng anh đã nhấn nghe.


“A lô?”


Bên phía đối diện truyên đến giọng nói trầm khàn, nông động giọng mũi, có chút du dương của anh.


Cô nghe được giọng nói của anh, sợ tới mức túm chặt quần áo, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, sợ anh phát hiện ra cái gì đó.


“Gọi nhầm số sao? Vậy thì tôi tắt máy đây.”


Anh tựa hồ có chút kiên nhãn hơn thường ngày.


Hứa Trúc Linh nghe được lời này, cảm thấy có chút khổ sở.


Khi cô tưởng rằng điện thoại đã đến lúc tắt nhưng Cố Thành Trung lại không tắt máy. Có điều cô nghe được âm thanh vội vội vàng vàng của Khương Anh Tùng, vội vàng xử lý một đống tài liệu.


Có lẽ vì những chuyện này mà anh quên tắt điện thoại?


Cô đoán vậy, nhưng cũng cảm thấy rất vui vẻ, có thể tiếp tục nghe được âm thanh bên phía anh, chỉ cần như vậy là đủ.


“Thưa anh, hạng mục này đã gần hoàn thành, những việc còn lại giao cho các bộ phận xử lý là được rồi. Anh cũng về sớm nghỉ ngơi đi, thời gian không còn sớm nữa.”


Hiện giờ Đà Nẵng là bảy giờ, bình thường cũng không tính là muộn, nhưng mà…


Sắc mặt Cố Thành Trung không tốt, tái nhợt một mảnh, trên trán lấm thấm mồ hôi lạnh.


Tối hôm qua, anh đã ngâm mình trong bồn nước lạnh suốt một đêm.


Trời đã vào thu, mà anh vì chịu đựng thuốc phát tác mà đã tra tấn mình suốt cả buổi tối.


Ngày hôm sau, mồ hôi lạnh đầm đìa, cơ thể còn vô cùng suy yếu, còn tiếp tục làm việc, vì muốn sớm giành được khu kinh tế Châu Á Thái Bình Dương.


Hiện giờ, mọi chuyện tiến triển vô cùng thuận lợi, anh ta đau lòng vô cùng, muốn cho Cố Thành Trung trở về sớm một chút.


“Không được, đêm nay tôi phải ngủ ở đây, cậu giúp tôi sắp xếp chỗ nghỉ ngơi đi.”


“Nhưng mà…”


Khương Anh Tùng còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị ánh mắt Cố Thành Trung ngăn lại.


Anh âm thầm chỉ chỉ vào điện thoại, ngay sau đó viết vài chữ cho anh ta.


“Tôi đang nói chuyện điện thoại với Hứa Trúc Linh, tôi muốn để máy với cô ấy một lúc nữa”


Khương Anh Tùng nhấp môi “Vậy tôi… tôi đi sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho anh trước.”


Anh ta đi thu dọn căn phòng một lát rồi nói: “Tôi ở phòng thư ký, có chuyện gì thì có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”


ÓC 7 Hứa Trúc Linh nghe được mấy lời này cũng cảm thấy đau lòng.


Buổi tối ở lại công ty, bận như vậy sao?


Cô rất muốn cất tiếng nói chuyện, nhưng nghĩ một lát rồi lại nhịn xuống.


Cô có tư cách gì mà nói với anh những điều này chứ, anh đúng là không biết nghĩ đến bản thân mình.


Cố Thành Trung đóng máy tính lại, cầm điện thoại di động tiến vào trong phòng.


Qua điện thoại, cô nghe được tiếng nước chảy, chắc là đang rửa mặt.


Đột nhiên lại nghe được vài tiếng ho khan.


Cố Thành Trung bị bệnh sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK