Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cậu ấy đi lên trước một bước, bản thân liền sợ sệt lùi về sau một bước.



Cuối cùng thân thể chạm vào vách tường phía sau, tay của cô chống lên tủ đầu giường, chạm vào một thứ đồ vật lành lạnh.



Dao gọt hoa quả.



Cô nghĩ cùng không nghĩ vội câm lên, chỉ hướng về phía cậu ấy.



“Anh đừng qua đây, Diên, tôi chưa từng nghĩ có ngày chúng ta sẽ biến thành tình trạng này, anh đừng ép tôi.



Anh đừng có ép tôi……….






“Là tôi đang ép em sao? Là em chưa từng cho tôi cơ hội.”



“Chuyện này không có cách,nào cho anh cơ hội được, tôi cho anh cơ hội là hai mặt, tôi sẽ trở thành loại người gì.



Tôi không muốn thương tổn anh cho nên mới nói rõ ràng với anh. Tôi đối với anh chỉ là cảm tình bạn bè thân thiết mà thôi, nói gì đến tình yêu nam nữ, nửa phần cũng không có!” Cô vội vàng nói.



Những lời này lại càng như đổ dầu vào lửa, khiến Diên không có cách nào bình tĩnh lại.



Nếu như cô trả lời là đã từng do dự giữa cậu và Cố Thành Trung, có lẽ tâm của cậu vấn còn chút thoải mái.



Nhưng cố tình cô lại nói một cách rõ ràng với cậu răng cô chưa từng động †âm với cậu càng chưa từng nghĩ đến cậu.



Cậu ngay từ lúc bắt đầu đã bị loại rồi, đang cười là cậu còn cảm thấy bản thân vẫn có cơ hội.



Cậu vẫn luôn cố gắng thể hiện bản thân, muốn làm cái gì đó để cải thiện trạng thái hiện tại, nhưng kết quả là…….



Bị cô đả kích vô tình, thậm chí lừa mình dối người cũng không làm được!



“Hứa Trúc Linh, em biết hay không, tôi chính là ghét sự rõ ràng của em.”






“Nhưng mà……… tôi không có cách nào đối xử với em mơ hồ được.”



Hứa Trúc Linh khó chịu lắc đầu.



“Đã như vậy thế thì em cũng đừng trách tôi.”



Cậu hung hăng híp mắt, một mảnh nhu tình cuối cùng trong mắt cũng toàn bộ bị xóa sạch, cuối cùng chỉ còn lại sự quyết tuyệt và tàn nhãn.



Cô nhìn thấy như vậy trong lòng mãnh liệt run lên.



Cậu không hề ngừng lại, thế nhưng đi từng bước lên hướng về phía bản thân, nhìn giống như một lưỡi dao sắc bén.



Cô trừng to con mắt, ngón tay run lên bần bật.



Nếu đã…….. không có cách nào khiến cậu ấy dừng bước, vậy thì………



Cô dăn lòng lại, cắn chặt răng, trong chớp mắt liền đem dao hướng về phía bản thân.



Nếu như đã không dừng lại được bước chân của cậu, vậy thì điều duy nhất mà cô có thể làm lúc này là chết, bảo toàn bản thân.



Cô tuyệt đối sẽ không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với Cố Thành Trung.



Không hề cảm nhận được đau đớn như dự đoán, mũi dao bị ngăn lại.



Trong không khí lan tràn mùi máu tươi nông đậm.



Cô thất kinh mở mắt ra, nhìn thấy Diên dùng tay gắt gao nắm chặt lưỡi dao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK