Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 736: Đám cưới hoàng gia


Mấy ngày nữa là đám cưới của Lucia De Kettering và vua Charles.


Vị vua mới kế thừa ngai vàng và đồng thời còn cưới được Vương phi, điều này khiến cho niềm vui được nhân đôi, gây chấn động toàn bộ London Các nước đều cử sứ giả đến để chúc.


mừng Đây cũng là lần đầu tiên mà Hứa Trúc Linh nhìn thấy anh họ của mình, con trai cả của Quý Mặc Nhiên, tên của anh ta là Quý Lưu Xuyên Hai người vẫn chưa đi vào cũng điện thì đã gặp được nhau ở trước cửa cung điện.


Quý Lưu Xuyên để cấp dưới của mình đi vào trước, còn anh ta thì chờ ở đây, anh ta chỉ cần liếc mắt một cái thì đã nhận ra Hứa Trúc Linh, cô và Quý Thiên Kim có vài phần tương tự.


Hứa Trúc Linh không hề có ấn tượng gì về người anh họ này, anh ta làm việc trong đại sứ quán ở nước ngoài quanh năm, quyền cao chức trọng, là một người trẻ tuổi có tài năng hơn người.


Nhà họ Quý đã làm chính trị qua nhiều thế iện tại có thể nói là thời gian thịnh vượng hệ, nhất Năm nay anh ta đã 32 tuổi, cao hơn Cố Thành Trung một chút, anh ta mặc một bộ âu phục chỉnh †ề, hơn nữa còn có đầu óc thông minh nên cả người lộ ra vẻ có năng lực và tinh thần tốt.


Thân thể khỏe mạnh nhưng vẻ ngoài của anh ta kém hơn Cố Thành Trung một chút, ngoài ra dáng người mạnh mẽ của anh ta chỉ có thể so sánh với người đi lính quanh năm như Quý Khiêm.


Anh ta nhíu mày và nói: “Cậu chính là em rể của tôi à? Theo tôi thấy thì cậu cũng chẳng có gì đặc sắc, người như cậu mà cũng dám cưới viên ngọc quý trên tay của nhà họ Quý chúng tôi à?”


‘Vừa thấy mặt, Quý Lưu Xuyên đã không có cử chỉ khách sáo rồi Người nhà họ Quý trời sinh đều yêu quý em gái một cách điên cuồng, đây là di truyền.


Không có cách nào khác, thế hệ của Quý Mặc Nhiên chỉ có một người em gái là Quý Thiên Kim.


Đến thế hệ của Quý Lưu Xuyên lại chỉ còn có một cô em gái Hứa Trúc Linh này.


Cái gì càng ít thì càng càng quý giá, nói chung chính là ý này.


Hơn nữa mục đích của nhà họ Quý là: Nghèo thì nuôi con trai, giàu thì nuôi con gái Một đứa con gái gặp khó khăn thì cả nhà phải hành động. Nếu kẻ địch không ra tay thì anh ta sẽ bị đánh chết!


Dù cho Quý Lưu Xuyên chưa từng gặp mặt cô em họ này nhưng anh ta vẫn rất quan tâm đến cô.


Chỉ tiếc công việc của đại sứ quán rất bận rộn, thực sự rất khó để trở về nhà, cho nên mới kéo dài đến bây giờ.


Hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội gặp mặt, anh ta hết sức tò mò về Cố Thành Trung.


Đối phương có tài năng và đức độ gì mà có thể kết thân với nhà họ Quý?


“Chờ đến khi bữa tiệc kết thúc, chúng ta sẽ giao lưu một chút, gương mặt của cậu vừa trăng vừa nhỏ, sao em gái của tôi lại có thể thích cậu được cơ chứ?”


“Chờ một chút? Anh nói mặt của tôi vừa trằng vừa nhỏ à?”


Cố Thành Trung hơi nhíu mày, không nhanh không chậm nói.


“Chẳng lẽ không đúng sao?”


“Trúc Linh, em thích gương mặt vừa trắng vừa nhỏ sao?”


“Không thích” Hứa Trúc Linh lanh trí trả lời.


“Ồ, xin hãy chú ý cách dùng từ của em, đổi lại một câu cụ thể hơn một chút. Trúc Linh, em thích gì?”


“Chó săn nhỏ! Chồng là một chú chó trung thành!”


Sau khi Hứa Trúc Linh nói đến đây thì máu động vật bên trong cơ thể của anh sôi trào, cả người hăng hái lên.


“Anh trai, đây là một cách giải thích.”


Cố Thành Trung thản nhiên nói Quý Lưu Xuyên bị chặn họng và không nói nên lời, anh ta lại đánh giá về diện mạo của vợ chồng họ, chỉ sợ là giống như Chu Du đánh Hoàng Cái, một người muốn đánh và một người muốn bị đánh.


“Sau khi bữa tiệc kết thúc, chúng ta đến sản đấu vật để so tài nắm đấm một chút”


Anh ta đưa một tấm danh thiếp, mặt trên có thông tin của một sân huấn luyện cận chiến.


Sân huấn luyện Chết Chóc, chỉ cần nghe thấy cái tên thôi là có thể biết được sự khắc nghiệt và tàn khốc như thế nào rồi “Được thôi”


Cố Thành Trung cũng không có ý định lùi bước, anh mở miệng đồng ý.


Hứa Trúc Linh có chút lo lắng, cô kéo ống tay áo của anh.


“Vừa mới gặp mặt mà thôi, sao lại “gươm súng sẵn sàng” như thế này, liệu có ổn không vậy?”


“Em gái, em đừng nên yêu thương cậu ta quá, đến lúc đó anh sẽ đánh cho răng của cậu ta rơi đầy đất, khiến cho cậu ta hiểu rõ rằng nếu như sau này cậu ta dám ăn hiếp em thì kết quả sẽ ra sao”


“Nắm tay của đàn ông nhà họ Quý còn cứng rắn hơn bức tường, cậu cưới em gái của tôi thì phải chuẩn bị sẵn sàng, nhà họ Quý có ba người lớn tuổi ở phía trên, em ấy còn có ba người anh trai, thăng nhãi, cậu cứ chờ xeml”


Quý Lưu Xuyên nói một cách không thân thiện, vừa mới gặp mặt đã ra oai phủ đầu em rể của mình rồi.


Sau đó, anh ta kéo tay của Hứa Trúc Linh lại và nói: “Đi thôi, tham gia tiệc cưới nào.”


“Thế nhưng…”


“Em gái, em phải hiểu rãng nếu em không độc ác thì địa vị của em sẽ không ổn định.


Nếu muốn có chỗ đứng ở trong gia đình thì em không chỉ phải dựa vào bản thân mà còn phải dựa vào sự chống lưng của nhà mẹ đẻ.”


Quý Lưu Xuyên hạ thấp giọng, giả vờ nói một cách bí ấ Hứa Trúc Linh dở khóc dở cười, cô biết räng xuất phát điểm của anh ta chỉ là vì lợi ích của cô.


“Anh…Anh đã kết hôn rồi sao?” Cô hỏi.


Quý Lưu Xuyên nghe vậy thì có chút ngượng ngùng cười cười: “Vẫn chưa có, nhưng anh đang thích một người.”


“Vậy nếu như anh cưới người ta thì anh có quan tâm đến việc nhà mẹ đẻ của cô ấy có mang lại lợi ích gì hay không? Anh có thể đối xử với cô ấy băng cả tấm lòng hay không?”


“Đó là việc đương nhiên! Đó là vợ của anh, nếu anh không cưng chìu thì ai cưng chìu?”


“Cho nên, Cố Thành Trung cũng sẽ thương yêu em, anh ấy chưa từng bắt em phải chịu một chút cực khổ nào. Em rất biết ơn vì anh đã tạo uy tín giúp em, nhưng sự thực chứng minh địa vị của em ở nhà họ Cố.


“Thực sự? Thẳng nhãi này lại có thể nghe lời của em? Anh đã nghe qua một vài tin tức về cậu ta, nói cái gì cậu ta hung ác độc địa, xấu tính bướng bỉnh, làm việc quyết đoán. Cậu ta là một doanh nhân, không gian xảo thì không buôn bán được, đầu óc của một doanh nhân cực kỳ tinh ranh. Em vẫn còn nhỏ nên vẫn chưa đủ kinh nghiệm, em rất dễ bị người khác lừa dối!”


“Vậy thì em sẽ để cho anh nhìn xem bản lĩnh của em có được hay không?”


Hứa Trúc Linh cười hì hì nói.


“Nhìn xem như thế nào?”


Quý Lưu Xuyên nhìn cô một cách đầy nghi ngờ.


Chỉ thấy Hứa Trúc Linh dừng bước và quay lại vẫy tay với Cố Thành Trung, anh lập tức tiến lên.


“Chồng ơi, em cảm thấy không thoải mái khi đi giày cao gót, em mỏi chân quá đi mất”


Cố Thành Trung nghe vậy thì không nói hai lời mà trực tiếp ôm cô lên, anh dịu dàng, hỏi: “Thế nào rồi? Như vậy có đỡ hơn chút nào không?”


“Chồng à, buổi tối anh về nấu cho em món cá luộc nhị In trước anh làm rất ngon!”


“Được thôi, em muốn ăn cái gì thì anh đều sẽ làm cho em ăn.”


“Chân của em đau quá, đợi lát nữa anh xoa bóp giúp em nhé.”


“Được thôi, đợi lát nữa tìm một chỗ để nghỉ ngơi, không cần lo lắng đến việc ăn uống, anh sẽ đi lấy đồ ăn cho em”


“Cố Thành Trung…Anh yêu em hay yêu bản thân hơn? Hay là…yêu thế giới này hơn?”


Cô dí dỏm ôm lấy cổ của anh, cười hì hì hỏi.


“Cả thế giới của anh đều là em thì tất nhiên anh sẽ yêu em hơn rồi. Được rồi, đừng nói nhiều nữa, chúng ta nhanh chóng đi vào thôi. Ôm chặt lấy anh, nếu không em ngã xuống thì anh cũng không chịu trách nhiệm đâu: Khóe miệng của anh khẽ cong lên hiện ra một nụ cười mềm mại, đáy mắt không thể che giấu được sự cưng chìu Cứ như vậy, Cố Thành Trung một đường ôm Hứa Trúc Linh tiến vào cung điện ở trước mắt bao nhiêu người.


Quý Lưu Xuyên sững sờ ở phía sau, Hứa Trúc Linh ra hiệu cho anh ta, đại khái nói Cố Thành Trung rất nghe lời, căn bản không cần người của nhà mẹ đẻ đến để ra oai phủ đầu.


Lúc này Quý Lưu Xuyên rất hối hận, không có việc gì lại làm cho người ta thể hiện tình cảm, bây giờ mình còn phiền lòng hơn? Trái tìm tựa như phải nhận lấy hai tấn sét đánh!


‘Yên ổn sống không tốt sao?


Đoàn người tiến vào cổng trước của cung điện, kiến trúc ở bên trong cung điện đều là kiểu dáng Tây Âu, nhìn rất lộng lẫy và xa xỉ.


Ở cửa có binh sĩ canh gác nghiêm ngặt, người ra vào đều phải kiểm tra, khó có thể mang theo bất cứ vật dụng sắc nhọn đáng ngờ gì.


Những người có mặt ngày hôm nay đều là những người có chức sắc, bọn họ đều là nhân vật nổi tiếng có tiếng tăm lừng lẫy ở Manhattan.


Ôn Mạc Ngôn tới cùng với cô vợ Christie của mình, chỉ là hai người bằng mặt nhưng không bằng lòng.


Christie cũng không ở cùng một chỗ với Ôn Mạc Ngôn, mà cô ta đang trò chuyện cùng với Vivian.


Giờ đây Vương hậu đã lui xuống phía sau bức màn, không còn can thiệp vào công việc của vua Charles, cũng không thể nói chuyện chính trị.


Cô ta thân là cháu gái ruột của Vương hậu, ngoại trừ việc có mối quan hệ họ hàng ở bên ngoài thì cũng không có quyền lực nào khác.


Hôm nay cô ta cũng không dám lớn lối bướng bỉnh như vậy, dù sao vị vua mới đã ngồi yên trên vị trí của mình, vì thế Vương hậu cũng sẽ không thể giữ gìn cô ta một cách tuyệt đối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK