Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1374


“Cố Thành Trung đã đi điều tra, người của Phó Minh Nam cũng đã được cử đến. Lý do tại sao anh ấy để bà chủ đi cũng một phần là vì chiến lược của anh ấy. Anh ấy đã sớm nhận ra rằng Tạ Quế Anh có vấn đề nên rõ ràng anh ấy cố ý làm như vậy.”


“Phó Minh Naml”


Cố Chí Thanh nắm chặt tay đến mức kêu cót két, vào lúc này ông ấy thật sự muốn trực tiếp giết chết Phó Minh Nam.


Nhưng điều quan trọng nhất không phải là chuyện này, mà là Hứa Trúc Linh.


Trong hai tháng qua, ông ấy lại quá mức hồ đồ mà dần dần tin tưởng Tạ Quế Anh, để rồi nảy sinh nhiều mối nghỉ ngờ với Hứa Trúc Linh.


Ông ấy còn không nhận ra rằng mình đang bị đánh thuốc, thậm chí ông ấy còn nghi ngờ côi!


“Gọi cho chú ba và nói cậu ấy đến gặp bố!”


Ông ấy gấp gáp đến nhảy dựng lên.


Mà lúc này Cố Thành Trung đã kiểm †ra máy quay giám sát đường xá xung quanh bệnh viện nhưng lại không tìm thấy bóng dáng của Tạ Quế Anh.


Anh yêu cầu Khương Anh Tùng tiếp tục điều tra, còn anh thì tự mình trở lại bệnh viện.


Khuôn mặt anh vần luôn u ám khó coi, lông mày cau lại, không có một khắc nào là giãn ra.


Nhìn thấy Cố Thành Trung bước vào, Cố Chí Thanh lập tức nói: “Con đến vừa đúng lúc, bây giờ tạm gác lại mọi chuyện trong tay đi. Ưu tiên hàng đầu là đến nhà họ Quý và đưa Hứa Trúc Linh về đây cho bố. Bố sẽ đích thân xin lỗi, cho dù muốn bố quỳ xuống cũng được, thật sự là bố đã hiểu lầm đứa trẻ này rồi!”


“Không đi được.”


Cố Thành Trung nói một cách dứt khoát, giọng điệu không thể thay đổi được.


“Gái gì?”


Cố Chí Thanh kinh ngạc nhìn anh, nghỉ ngờ rằng chính ông đang bị ảo giác thính giác và trúng độc càng nghiêm trọng hơn.


“Con… con đã uống thuốc giải chưa? Con vần chưa nhìn rõ tình hình sao?”


“Con đã sớm uống thuốc giải độc rồi, từ đầu đến cuối con đều rất tỉnh táo và giữ được lý trí. Nhưng lần này Trúc Linh bỏ đi là đúng. Cô ấy đã chịu đựng quá nhiều chuyện tủi thân rồi, giờ con cũng nên gánh chịu hậu quả.”


“Là ly hôn đấy! Loại hậu quá này con có thể gánh chịu nổi sao?”


“Con muốn chính thức theo đuổi cô ấy một lần nữa ngay trước mặt nhà họ Quý. Mấy ngày nay mẹ đã cho cô ấy quá nhiều sự ủy khuất, và con cũng cần phải giải quyết xong chuyện này trước đã. Tất nhiên là việc này cũng cần sự hợp tác của mọi người.”


“Ừ, bố và Úy Như đã làm quá nhiều chuyện sai lâm.”


Cố Chí Thanh thở dài nói.


Nhớ đến vẻ mặt thất vọng của Hứa Trúc Linh khi rời đi lại khiến ngón tay ông ấy không khỏi run lên.


Ông ấy tự trách mình bốc đồng, bây giờ mà đẩy mọi lôi lầm cho chất gây ảo giác thì cũng không phải hoàn toàn đúng đắn.


“Là nhà họ Gố có lỗi…”


Cố Chí Thanh thở ra một hơi đục ngầu và khẽ nói: “Sai lâm của bố rất nghiêm trọng, gia đình các con vốn đang hạnh phúc như vậy mà lại bị bố phá hoại. Con nói đúng, hãy đường hoàng theo đuổi con bé một lần nữa trước mặt nhà họ Quý, còn bố cũng nên chân thành xin lỗi Trúc Linh.


“Chuyện này để ngày mai lại nói tiếp đi, bố hãy chăm sóc mẹ trước đã.”


Cố Thành Trung xoa xoa huyệt thái dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK