Cô vào tắm tiếp. Tắm xong, cô lau mặt rồi ngồi làm việc. Lúc ánh mắt lướt qua túi giấy, cô yên lặng khoảng năm sáu giây, sau đó mở ra.
Trang đầu tiên là đơn ly hôn, cô nhìn qua, bên nữ tên Tô Hoài Giang, phía dưới là chữ ký, trông rất phóng khoáng nhưng cũng rất đẹp.
Trang thứ hai là hợp đồng hôn nhân lúc kết hôn, phía dưới cũng có chữ ký của hai người, nội dung hợp đồng viết rất rõ ràng, mạch lạc.
Cô nhìn bản hợp đồng một lượt từ trên xuống dưới, không ngờ ban đầu khi kết hôn, họ lại viết một bản hợp đồng dài như vậy.
Còn một trang cuối cùng là thông tin cơ bản về cá nhân anh. Anh viết rất là chi tiết, từ chiều cao, cân nặng, nhóm máu cho đến ngày tháng năm sinh,…
Phía dưới cùng là hoàn cảnh gia đình của anh. Cô luôn tò mò muốn biết một gia đình như thế nào mà có thể sinh ra một người đàn ông hoàn hảo đến vậy, nhưng bây giờ sự thật bày ngay trước mắt, cô lại không muốn xem nữa. Bởi vì bất kể là gia đình như thế nào cũng không còn liên quan đến cô.
Tổn thương mà anh gây ra cho cô, cô không có cách nào quên đi được…
Lúc này, chuông điện thoại reo, cô không bắt máy, lại có tin nhắn đến, cô vẫn không xem.
Tài liệu đặt bên cạnh, cô bưng ly nước, khóe mắt liếc sang.
Lại yên lặng một lúc lâu, cuối cùng Thân Nhã mới cầm một tờ lên xem lần nữa. Cô đặt ở trước mặt, đọc từng dòng một.
Sau đó cô lặng người đi, ngơ ngác tại chỗ. Không phải cô chưa từng nghĩ đến bối cảnh gia đình của anh rốt cuộc sẽ như thế nào nhưng không ngờ lại danh giá đến vậy.
Ba anh là Chánh án Tòa án tối cao, anh trai là trưởng ban, phía sau còn chú thích, anh trai là con nuôi.
Ông nội trước khi về hưu giữ chức vụ quan trọng, là chức vụ không thể tiết lộ được, còn Hoắc Đình Phong sở hữu nhiều công ty lớn ở nước K, thành phố B và nước A.
So với Trần Vu Nhất, anh mới thật sự là nhà giàu ba đời.
Hơn nữa, những gia đình giàu có như nhà Trần Vu Nhất ở thành phố S này không là gì so với gia thế của Hoắc Đình Phong cả.
Mi mắt giật giật, Thân Nhã đặt tài liệu về chỗ cũ, gia đình Trần Vu Nhất chỉ giàu sang đến độ đó mà cô đã phải chịu kết cục như vậy rồi.
Tầm cỡ như Hoắc Đình Phong thì cô không biết sẽ như thế nào nữa.
Nhưng chuyện này cũng không liên quan đến cô, hiện tại giữa hai người họ không còn bất kỳ quan hệ gì nữa, cô cần gì phải bận tâm đến những thứ này?
Tin nhắn liên tiếp được gửi đến, tiếng tinh tinh vang lên rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh, cuối cùng Thân Nhã không chịu nổi nữa, đành mở ra xem.
… Em đã xem những tài liệu được gửi đến chưa?
… Hãy tin anh, những thứ đó không phải là để khoe khoang, mà anh cũng không còn ở độ tuổi thích khoe khoang nữa, cho em xem những thứ này là vì không muốn giấu em bất cứ chuyện gì…
… Nếu em nói lần trước là kết thúc, vậy thì mục đích anh đưa cho em những thứ này là vì không muốn giữ bí mật gì với em cả, sẽ theo đuổi em lại từ đầu…
Ánh mắt bình tĩnh nhìn những đoạn tin nhắn ấy, giữa màn đêm yên tĩnh, trái tim cô dần dần đập dồn dập.
Thật ra thì ngoại trừ việc anh đã kết hôn ra, Hoắc Đình Phong chưa từng lừa dối cô bất cứ điều gì, cũng không hề giấu giếm chuyện gì.