Hàn Thu Trúc khẽ thở dài, không hiểu hành động của Lâm Nam Kiều. Người đàn ông muốn có cũng đã có được rồi thì hà cớ gì lại phải kích động Thân Nhã đáng thương nữa chứ.
Lại nghĩ đến Thân Nhã, cô ta quả thực cảm thấy đáng thương, bị cướp chồng mà còn trở thành nhân viên vệ sinh.
Cũng có người sợ thiên hạ không loạn, ngồi chờ xem kịch hay, khi Thân Nhã xuất hiện thì cảnh tượng chắc chắn sẽ rất đặc sắc, rất sôi nổi thú vị đây.
“Đúng rồi Nam Kiều, khi nào kết hôn với Trần Vu Nhất đấy? Bọn chị vẫn đang đợi ăn kẹo mừng của em đấy.” Có người nói.
“Đúng vậy, khi nào kết hôn để bọn chị cũng chuẩn bị sẵn một món quà hậu hĩnh cho em.” Mọi người năm mồm mười miệng.
Khi nghe thấy những lời này, tâm trạng của Lâm Nam Kiều vô cùng vui vẻ, cô ta cũng rất thích nghe những lời này.
“Nhưng đến lúc tổ chức đám cưới, không có chuyện em không mời các đàn chị này đâu nhỉ?”
Lâm Nam Kiều lắc đầu, mỉm cười dịu dàng: “Đương nhiên là không rồi ạ, quên ai cũng được, nhưng làm sao có thể quên các đàn chị chứ?”
Những người khác không mời cũng được, nhưng bạn cùng trường thì cô ta chắc chắn sẽ mời. Ngày xưa cả trường đều xem Lâm Nam Kiều là trò cười, nhìn cô ta khốn khổ. Bây giờ cô ta muốn dùng một đám cưới hoành tráng và chói chang để tát mạnh vào những người này một cái.
Lý Minh Xuân bĩu môi, nhìn đi chỗ khác. Con người hiện giờ đúng là quá thực dụng, rõ ràng có quan hệ với Lâm Nam Kiều không tốt lắm mà lúc này vẫn chị chị em em cho được.
“Phải công nhận là tính cách của Nam Kiều dịu dàng thật đất, vẫn có thể trò chuyện được với chúng ta, không giống mấy người nào đó.”
“Phải đấy, người ta bay lên cành cây trở thành phượng hoàng còn thực sự cho rằng toàn thân mình lông vũ vàng chói lọi, khi kết hôn cũng không chiêu đãi bạn học cũ như chúng ta.” Giọng nói chua ngoa cay nghiệt.
Lúc đó, khi Thân Nhã kết hôn cô chỉ mời vài người bạn đặc biệt thân thiết, ngoài ra thì không mời ai cả.
“Cho nên mới bảo làm người vẫn phải tự biết mình là ai. Còn tưởng mình đã trở thành quý bà, cao hơn người ta một bậc nữa cơ chứ.”
Trong số các bạn học cũng có rất nhiều người bất mãn với Thân Nhã. Lúc này bọn họ càng thừa cơ hội để châm chọc mỉa mai, giậu đổ bìm leo. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Tớ còn nghe mấy bạn học nói hiện giờ Thân Nhã đang làm một nhân viên vệ sinh…”
“Tớ cũng có nghe nói. Phen này đúng là sa sút, làm nhân viên vệ sinh cơ đấy! Công việc đó chỉ mấy bà mấy cô lớn tuổi mới làm thôi.”
“Làm người không thể tự cao quá, cũng không thể coi trọng bản thân quá. Lúc đó cậu ta tập trung vào yêu đương, làm sao có thời gian để học tập chứ? Bây giờ làm nhân viên vệ sinh cũng là đúng lý hợp tình thôi…”
Trong những năm Thân Nhã cưới Trần Vu Nhất, các bạn học chưa từng nói những lời khó nghe như vậy, cũng chỉ thậm thụt vài câu. Dù sao lúc đó cô vẫn còn có thân có phận. Bây giờ Thân Nhã sa sút, cũng không còn ai kiêng dè gì nữa, nói thẳng thừng trắng trợn luôn.
Thân Nhã đẩy cửa đi vào, nghe thấy hết những lời nói kia vào trong tai, khóe miệng run rẩy, không ngờ lại có nhiều bạn học bất mãn với cô như vậy.
Đương nhiên vào khoảnh khắc cô bước vào, ánh mắt của tất cả các bạn học cũng đổ dồn về phía cô, vẻ mặt vốn định xem kịch hay và chế nhạo lập tức sững sờ.
Lâm Nam Kiều cũng vậy, cô ta muốn nhìn thấy Thân Nhã nghèo túng chứ không phải dáng vẻ của lúc này.