Mục lục
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm - Diệp Giai Nhi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 282

Cho dù là giáo dục hay là cử chỉ cũng đều nhã nhặn và cao quý nhất, nhưng mà mẹ nhìn bộ dạng lúc này của mẹ đi, con rất khó để có thể liên kết với hai chữ nhã nhặn. Bây giờ mẹ có bộ dạng như thế nào, mẹ có muốn soi gương không?”

“Cô!” Tô Tình tức giận đến nỗi sắc mặt đều trắng bệch.

Thẩm Hải Băng mở miệng quát lớn: “Giai Nhi, cháu bớt tranh cãi đi!”

Mà bà Triệu cũng rất không đồng ý: “Thân là con dâu, sao cô lại có thể nói chuyện với mẹ chồng của mình như vậy?”

“Không phải là tôi nói chuyện như thế nào, mà điều kiện tiên quyết là nói chuyện với tôi như thế nào? Có một số việc có thể nhìn thấy rất rõ ràng, chỉ là không vạch trần mà thôi, giống như trước mặt chính là cạm bẫy, nhưng mà tôi không thể không nhảy vào, có đúng không?

Nếu như tôi không đâm thủng cái bẫy này thì nó vẫn sẽ luôn tồn tại, hơn nữa càng ngày càng lớn.”

Một câu nói của Diệp Giai Nhi đã đâm trúng vào điểm yếu của Tô Tình và bà Triệu, thái độ của cô không sợ sệt: “Nếu như ở đây đã không chào đón con, vậy thì con vẫn nên rời khỏi đây thôi.”

Vừa mới nói xong, cô không tiếp tục ở lại đây nữa mà trực tiếp đi khỏi, Tô Tình lại càng tức giận hơn.

Một lát sau, bà Triệu cũng lắc đầu đi khỏi, trước khi đi còn ném xuống một câu, con dâu của bà ghê gớm hơn nhà chúng tôi nhiều.

Không thể nghi ngờ gì, câu nói này như là đánh một cái tát vào mặt của Tô Tình, xem như là Diệp Giai Nhi đã vứt sạch mặt mũi của bà ta ở trước mặt bà Triệu, trong lòng bà ta quả thật tức giận không chịu được.

Thế là ở trong phòng chỉ còn lại có Thẩm Hải Băng và Tô Tình.

Ánh mắt hơi lóe lên, trong mắt của Tô Tình lướt qua một ánh sáng mơ hồ, vừa tối vừa chìm, bà ta nói: “Hải Băng, chị dâu hỏi em một chuyện…”

Động tác tay của Thẩm Hải Băng hơi dừng lại: “Chị dâu, có chuyện gì vậy?”

“Em nói thật với chị dâu, bây giờ trong lòng của em còn có tình cảm với Hoài Dương không? Chị dâu hỏi em là đang hỏi thật lòng, đừng có nói dối.” Tô Tình lặp đi lặp lại nhiều lần.

Có chút bối rối, Thẩm Hải Băng không mở miệng ngay, xem như không hiểu bà ta có ý gì, cũng không biết là bà ta muốn làm cái gì, cho nên không trả lời.

“Chị dâu muốn biết câu trả lời của em, em cũng đừng có cố kỵ nữa, cứ nói thẳng ra đi, rốt cuộc là em có còn tình cảm không?”

Ánh mắt vô cùng thâm sâu, đối với Diệp Giai Nhi đúng là trong lòng của Tô Tình đã động mấy phần tâm tư.

Bà ta cho là Diệp Giai Nhi tương đối nghe lời, nhưng mà bây giờ mới nhận ra mình có hơi sai lầm rồi.

So sánh với Thẩm Hải Băng, không chỉ không nghe lời mà còn có chút ngang ngược.

Ở trước mặt bà Triệu lại giẫm đạp sự tôn nghiêm và thể diện của bà ta ở dưới chân, cục tức này, làm sao mà bà ta có thể nuốt trôi được chứ.

Trong lòng của bà ta vừa mới nhớ tới ánh mắt bất đắc dĩ nhưng mà lại mang theo sự đồng cảm của bà Triệu lúc ra về, ngọn lửa ở trong lòng Tô Tình thiêu đốt càng ngày càng kịch liệt.

Bà ta là mợ Thẩm, ở thành phố S, ai gặp bà ta cũng phải nhượng bộ ba phần, có khi nào mà người khác dùng ánh mắt như thế nhìn bà ta cơ chứ?

Con dâu nhà họ Thẩm là ai cũng được, nhưng tuyệt đối không thể là Diệp Giai Nhi!

Nếu như còn tiếp tục như vậy, một ngày nào đó bà ta sẽ bị Diệp Giai Nhi làm cho tức đến chết tươi, chuyện này không thể cứ tiếp tục như thế.

Nhân dịp tình thế vẫn còn có thể cứu vãn, cho nên bà ta muốn ngăn cản cơn sóng dữ.
CHƯƠNG 283

Thẩm Hải Băng vẫn không nói chuyện, vẫn duy trì sự im lặng như cũ. Nói thật, trong lòng cô ta có hơi lo lắng về Tô Tình, phần nhiều là không tin.

Đổi một cách nói khác, độ tin cậy của Tô Tình trong lòng cô ta không phải là rất cao.

Nếu như Tô Tình đang gài bẫy cô ta, vậy thì rõ ràng đây không phải là cạm bẫy đang đợi cô ta nhảy vào trong à?

“Không muốn trả lời hả?”

Ánh mắt dò xét của Tô Tình bình tĩnh rơi trên người Thẩm Hải Băng, quan sát sắc mặt của cô ta thật cẩn thận rồi sau đó mở miệng nói: “Có phải là trong lòng của em vẫn còn tình cảm với Hoài Dương không?”

“Em không có.” Khi chưa thăm dò rõ ràng suy nghĩ trong lòng của Tô Tình, cô ta kiên quyết không thể sơ sót thừa nhận điều gì khiến bà ta nắm được điểm yếu.

“Hải Băng, em là do chị đã nuôi lớn từ nhỏ, biểu cảm cùng với nét mặt của em làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của chị được chứ, rõ ràng là lúc này em đang nói dối.” Trong giọng nói của Tô Tình đầy vẻ chắc chắn.

Cũng không tiếp tục tranh luận với bà ta, Thẩm Hải Băng kéo kéo khóe môi, chậm rãi mở miệng nói: “Chị dâu, cho dù là tình cảm của em đối với cậu ấy có như thế nào đi nữa thì đó cũng là chuyện đã qua rồi, bây giờ nhắc tới cũng không có ý nghĩa gì nữa.”

Đúng là Tô Tình biết tính cách của cô ta, rất khó để có thể lừa gạt Tô Tình, cho nên cũng không cần phải nói dối nữa.

“Nếu đã nói như vậy, thế thì thế này đi, trong lòng của em vẫn còn có tình cảm với Hoài Dương, cái này đồng nghĩa với gián tiếp thừa nhận.” Trong giọng nói của Tô Tình còn xen lẫn cảm giác mừng rỡ mơ hồ.

Vẫn không nói tiếng nào, Thẩm Hải Băng chỉ cầm lấy ly nước ở trên bàn, nhẹ giọng mở miệng nói: “Thời gian cũng không còn sớm nữa, chị dâu vẫn nên nghỉ ngơi đi.”

Vừa mới nói xong, cô ta quay người lại trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Nhưng mà giọng nói của Tô Tình lại đột nhiên vang lên ở sau lưng: “Nếu như cho em thêm một cơ hội nữa, em sẽ như thế nào?”

Nghe vậy, Thẩm Hải Băng lập tức đứng lại tại chỗ, trên khuôn mặt xinh đẹp liền hiện lên một chút kinh ngạc, chị ấy biết chị ấy đang nói cái gì không?

“Chị nói là, cho em và Hoài Dương thêm một cơ hội nữa, thế nào, như em thấy đó, chị thật sự không vừa ý với Diệp Giai Nhi chút nào.”

Trong lòng Tô Tình đang tính toán cho mình, Diệp Giai Nhi tuyệt đối không thể giữ lại, mà nếu Hoài Dương lại cưới một người khác, cũng không biết rõ cô ta là người thế nào.

Mà muốn nói đến người dễ khống chế nhất thì đó là Thẩm Hải Băng trước mắt.

“Chị dâu, chị có biết chị đang nói gì không?” Thẩm Hải Băng thu lại suy nghĩ kinh ngạc khác thường, ánh mắt dừng trên người bà ta.

“Chị còn chưa già cả hồ đồ, đương nhiên biết mình đang nói những gì, nói cho chị biết, ý kiến của em là gì?”

Thẩm Hải Băng nhíu mày, cảm thấy rối rắm, không biết nên trả lời câu hỏi của bà ta như thế nào, dù sao loại câu hỏi này quá đáng sợ, từ trước đến giờ cô chưa từng suy nghĩ đến.

“Nếu đồng ý, chị liền đồng ý cho em và Hoài Dương tiếp xúc riêng với nhau, nhưng trước mắt tốt nhất đừng cho người khác biết, nếu không muốn, chị tự nhiên cũng sẽ không miễn cưỡng, quyền lựa chọn nằm trong tay em, sau khi suy nghĩ xong thì mau chóng trả lời cho chị biết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK