Ánh mắt Thân Nhã trong lúc vô tình quét qua anh ta, chỉ thấy thân hình cao to của anh ta đứng trước tủ bát, một tay nâng laptop, chân trái hơi gấp dựa vào chân phải, lộ vẻ tôn quý.
Hành động như vậy người khác có thể sẽ có vẻ rất ngốc, nhưng mà trên người anh ta, lại thành quảng cáo, không biết tình hình còn tưởng anh ta đang quay quảng cáo cho laptop đấy.
Mười lăm phút nhanh chóng trôi qua, mở nồi, mùi thơm bay khắp bốn phía.
“Làm anh Hoắc thêm phiền rồi, anh nhân lúc còn nóng ăn đi, tây trang tôi để ở sofa, tôi đi trước.”
Tùy tiện dùng phòng bếp của anh ta, là xuất phát từ ý muốn thật lòng cảm ơn anh ta, mặt khác cô thỉnh thoảng nghe anh ta phát ra tiếng khụ như vậy lỗ tai có chút không thoải mái, ngứa, cho dù thế nào, cô cũng nên cảm ơn anh ta.
Hoắc Đình Phong nhẹ giọng: “Hẳn là tôi phải cảm ơn cô Thân, nếu như không ngại thì chờ tôi năm phút, tôi có thể tiễn cô Thân.”
Lắc đầu, cô mở miệng nói: “Ở đây gọi xe rất tiện, cũng không làm phiền anh Hoắc nữa.”
“Tôi đúng lúc cũng phải ra ngoài, tiện đường có thể tiễn cô Thân một đoạn.” Hoắc Đình Phong khẽ mở môi mỏng, bổ sung.
Nếu đã nói như vậy, Thân Nhã ngại không từ chối nữa, đành phải đáp lời, anh ta hài lòng khẽ ừm một tiếng, cúi đầu, ăn tuyết lê đường phèn.
Trong lúc này, Thân Nhã cũng không lên tiếng, anh ta ăn rất yên tĩnh, rất ít phát ra tiếng, bây giờ cô cảm thấy, ở chung cùng với loại đàn ông thế này sẽ rất áp bách…
Sau đó, cô đứng ở trước cửa biệt thự chờ đợi, anh ta đi vào gara, quay đầu xe, Bentley màu bạc đến bên cạnh cô.
Thân hình cao to của Hoắc Đình Phong hơi nghiêng, mở cửa xe cho cô…
“Cảm ơn.” Thân Nhã nói lời cảm ơn sau đó ngồi ở vị trí phó lái, cúi đầu, thắt dây an toàn.
Sau khi thấy cô thắt dây an toàn xong, Hoắc Đình Phong mới khởi động xe, anh ta lái xe không nhanh không chậm.
Thân Nhã ngồi vô cùng thoải mái, ít nhất không có ý buồn nôn, lúc đi qua đai giảm tốc trên đường, cô hơi cúi xuống, tay ôm lấy bụng.
Ánh mắt của anh ta cũng chú ý đến cử động vô cùng nhỏ của cô, lúc đến gần đai giảm tốc thì anh ta giảm dần tốc độ xe, xe ổn định không chút xóc nảy đi qua.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Không ngờ anh ta ngay cả những chi tiết này cũng có thể chú ý đến, Thân Nhã nhịn không được có chút kinh ngạc.
Anh ta rất ít nói, gần như cũng không mở miệng nói gì, hơn nữa trên xe cũng không mở nhạc, cho nên càng thêm yên tĩnh.
Ngồi ở đó, Thân Nhã vặn vẹo người, yên lặng như vậy thường là khó xử nhất.
Muốn lên tiếng đánh vỡ không khí này, lại không biết phải nói gì, kể chuyện cười sao, anh ta căn bản không giống như là kiểu đàn ông sau khi nghe xong chuyện cười sẽ cười!
Nguyên nhân chủ yếu vẫn là khí thế của anh ta quá mạnh, trong một hoàn cảnh yên tĩnh, càng làm người ta cảm thấy bị đè nén đứng ngồi không yên.
Cô, quả thật có chút hối hận tiện đường ngồi xe của anh ta!
Ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, Thân Nhã tìm kiếm trạm dừng, cô muốn xuống xe ở một nơi thích hợp.
Còn đang suy nghĩ miên man, điện thoại ở trong túi run lên, cô mở túi, lấy điện thoại ra, là ba gọi đến.
Khẳng định là gọi đến vì chuyện phòng ốc, cô không ý định nhận, trực tiếp từ chối.