Vốn dĩ ngày hôm qua là hôn lễ của Trần Vu Nhất, tin tức trên trang đầu vào ngày hôm nay toàn bộ phải đều là tin tức về anh ta, nhưng Hoắc Đình Phong đã đè xuống tất cả.
Trần Vu Nhất và Lâm Nam Kiều đều đã thấy được tin tức giống như vậy, đương nhiên tâm trạng không được tốt, Trần Vu Nhất trực tiếp ném tờ báo đi.
Lâm Nam Kiều nhìn tờ báo, ngọn lửa giận trong lòng từ từ bùng cháy giống như là một quả bóng, càng ngày nở càng lớn nhưng lại không có cách nào phát nổ.
Ban đầu cô ta cũng cho rằng bối cảnh của Hoắc Đình Phong chỉ có như vậy thôi, nhưng lại không ngờ rằng nó lại hùng hậu như thế.
Tin tức nổi bật đều bị anh ta và Thân Nhã cướp đi, lồng ngực Lâm Nam Kiều phập phồng kịch liệt.
Sau đó đến lúc ăn sáng, Trần Bội Linh hỏi đến chuyện đi hưởng tuần trăng mật, Lâm Nam Kiều thẹn thùng nói để Vu Nhất quyết định.
Nghe vậy, Cát Mỹ Ngọc trực tiếp nói sắp đến cuối năm rồi, nghiệp vụ công ty quá bận rộn, không thể phân thân nổi, cho nên tuần trăng mật coi như bỏ đi.
Trong lòng Lâm Nam Kiều rất bất mãn, nhưng mà lại lo ngại mới kết hôn nên cũng không nói cái gì, chỉ cúi đầu xuống uống canh.
Đúng là khoảng thời gian này ở công ty càng ngày càng bận rộn, đến gần cuối năm cần phải kiểm tra rất nhiều thứ, với lại tâm trạng của Trần Vu Nhất không vui vẻ lắm, cho nên Trần Vu Nhất khẽ ừ một tiếng.
Một tiếng đáp nhẹ đã khiến cho một giây trước Lâm Nam Kiều bị lửa giận thiêu đốt, một giây sau liền cảm thấy như mình trực tiếp rơi vào trong hầm băng.
Biểu cảm cứng đờ, tay cầm đũa đơ ra, cô ta không ngẩng đầu lên, chỉ luôn cúi đầu xuống.
Lúc này, khóe mắt Trần Vu Nhất đảo qua một chút đã chú ý đến phản ứng của cô ta, sau đó cảm thấy mình có hơi quá đáng, thế là sửa lời: “Ra nước ngoài thì không được, tìm mấy khu du lịch gần với thành phố S tham quan cũng được.”
Mặc kệ đám cưới này được xây dựng trong tình cảnh gì, nói tóm lại Lâm Nam Kiều là vô tội, anh ta không thể đối xử với cô ta quá quá đáng. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.
Khóe miệng Lâm Nam Kiều lộ ra một nụ cười nhỏ, không thể không thừa nhận có đôi khi giả vờ đáng thương cũng là một loại kỹ năng.
Cát Mỹ Ngọc thấy Lâm Nam Kiều không nói tiếng nào, bà ta nói nếu như đã học công trình kiến trúc thì cũng đến công ty hỗ trợ đi.
Trong lòng Lâm Nam Kiều bất mãn đến cực điểm, công việc của cô ta, còn có cuộc đời cô ta, cô ta không thích bị người khác tùy ý dạy bảo. Nhưng mà nghĩ lại thì công ty cũng khá ổn, cho nên liền dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng trong lòng của cô ta chắc chắn rằng mối quan hệ của cô ta và Cát Mỹ Ngọc sẽ không thể tốt, bởi vì Cát Mỹ Ngọc vốn dĩ không thích cô ta.
Nói rằng có một dự án hợp tác từ trước đến nay đều là do Trần Vu Nhất và Thân Nhã phụ trách cùng nhau.
Nếu như cô ta đến công ty, chuyện thứ nhất là để tiếp nhận dự án này, sau này sẽ do cô ta và Thân Nhã liên lạc với nhau, cố gắng tách hai người ra.
Đúng là như vậy, mặc dù đã ngồi lên vị trí bà Trần, nhưng mà đối với Trần Vu Nhất, cô ta không có tự tin là mấy.
Cuộc hôn nhân này là dùng thủ đoạn gì để có được nó, trong lòng cô ta rõ như gương sáng, cô ta biết rõ hơn bất cứ ai.