“Anh có thể đứng đắn một chút được không hả?” Cô nghiến răng, gương mặt đỏ hồng.
Tiếng cười trầm thấp truyền ra từ trong lồng ngực, làm rung động một trận, Thẩm Hoài Dương vén sợi tóc bị ngọn gió thổi loạn ra sau tai giúp cho cô: “Xoắn xuýt như vậy làm cái gì? Sau khi đi bệnh viện kiểm tra thì chẳng phải mọi chuyện sẽ rõ ràng à, cứ ở đây tự tìm phiền não.”
Cô gật đầu: “Một lát nữa sau khi về khách sạn vẫn nên mua que thử thai thử trước cái đã.”
Thẩm Hoài Dương chạm nhẹ vào cằm cô, một giây sau, lòng bàn tay của anh đã chui vào trong chiếc váy dài của cô.
Trong nháy mắt, gương mặt Diệp Giai Nhi liền đỏ lên, cô cắn răng: “Nhanh lấy bàn tay dê xồm của anh ra cho em.”
Ở trước mặt và phía sau đều là du khách đi đi lại lại, ở nơi công cộng thế mà anh lại luồn vào trước ngực cô, cái đồ vô liêm sỉ này.
Sắc trời dần dần tối xuống, cuối cùng cũng đã tối hẵng, Huyên Huyên chơi đủ rồi, kêu ca muốn ăn, cô bé nói mình đói bụng rồi.
Các món ăn ở Tam Á vô cùng phong phú, ba người đi vào trong thành phố tìm một quán ăn, không phải là khách sạn cao cấp, nhưng mà khách ở bên trong rất nhiều, kinh doanh vô cùng phát đạt.
Gọi không ít đồ ăn, sò biển, bào ngư, cá mú, tôm càng, cháo được chế biến từ tôm hùm…”
Huyên Huyên dùng cả tay cả chân cặm cụi cúi xuống bàn mà ăn đến quên cả trời đất, Diệp Giai Nhi ăn khá nhiều tôm càng, còn uống một ít cháo.
Cơm tối ăn khá ngon miệng, cho nên bụng có hơi trướng, thế là quyết định đi bộ về khách sạn. Lúc đi ngang qua tiệm thuốc, Diệp Giai Nhi đẩy Thẩm Hoài Dương một cái: “Anh đi mua đi, em với Huyên Huyên ở đây chờ anh.”
Cười khẽ, Thẩm Hoài Dương nhấc đôi chân thon dài đi vào trong tiệm thuốc, trực tiếp kêu người bán hàng lấy que thử thai cùng với giấy xét nghiệm thai.
Trong lúc người bán hàng đang in hóa đơn, anh lười biếng dựa người vào quầy, ánh mắt hơi cụp xuống, xem hướng dẫn sử dụng.
Vẻ quyến rũ trưởng thành lại thanh lịch làm cho người bán hàng thiếu chút nữa là chảy cả máu mũi: “Thưa anh, tiền thối của anh đây.”
“Cảm ơn.” Trong đôi môi mỏng phun ra hai chữ trầm thấp, Thẩm Hoài Dương quay người lại đi ra khỏi tiệm thuốc, mà người bán hàng thì vẫn luyến tiếc nhìn theo anh.
Vừa có giấy thử thai, vừa có que thử thai, anh mua rất đầy đủ, Diệp Giai Nhi đang cặm cụi với nó.
Sau khi trở lại khách sạn, Huyên Huyên đi xem phim hoạt hình đầu trọc, mà Diệp Giai Nhi thì cầm những món đồ đó đi vào trong nhà vệ sinh, Thẩm Hoài Dương thì đứng ở cửa nhà vệ sinh.
Ở bên đây, cô đang cởi quần ra, âm thanh của người đàn ông vang lên ở bên ngoài: “Có biết dùng không vậy?”
Cô không thèm để ý tới anh, cô cởi quần ra ngồi trên bồn cầu, nhịn không được mà bật cười, một người phụ nữ lại không biết dùng giấy thử thai, chẳng lẽ anh là một người đàn ông mà lại biết dùng hả?
“Nhớ là phải chỉnh lỗ hút nước tiểu ở trên que thử thai, để nước tiểu có thể lọt vào lỗ hút.” Anh sợ là cô không biết dùng, còn đứng canh chừng ở ngoài phòng vệ sinh mà nói.
Nghe vậy, thiếu chút nữa là Diệp Giai Nhi đã sụp đổ rồi: “Anh Thẩm, anh có thể đi ra chỗ khác được không?”
“Sao vậy, em không biết dùng hả? Có cần anh đi vào giúp em không?” Hàng lông mày tuấn mỹ của Thẩm Hoài Dương nhướng cao, mở miệng nói, có chút lo lắng.
Giúp cái quỷ ấy.
Anh còn muốn lấy nước tiểu giúp cô hả?