Thế nên, cô tới cửa hàng nổi tiếng nhất thành phố S, những thứ mà cô có thể nghĩ tới, ở đây đều có đủ cả.
Cô vừa vào đã nhìn trúng chiếc ví có hoa văn chìm màu đen, hoa văn nhìn như cành hoa, trông khá đẹp.
Nhưng sau khi hỏi giá, Diệp Giai Nhi bất đắc dĩ nhíu mày lại, một cái ví tiền thôi mà tận hơn chục triệu!
Lại đi dạo quanh mấy cửa hiệu khác, tuy có không ít mẫu ví, giá cả cũng hợp lý, nhưng cô lại không muốn mua.
Cô lại quay lại cửa hàng kia, bảo nhân viên gói lại, sau đó quẹt thẻ rồi rời đi.
Mà một lát sau khi cô đi, Thẩm Hải Băng cũng đi vào cửa hàng này.
Nhân viên phục vụ mỉm cười chào đón: “Xin chào, cô cần tôi giúp gì ạ?”
“Tôi muốn mua một món quà sinh nhật.” Thẩm Hải Băng gật đầu, khuôn mặt mang theo ý cười nói.
“Là bạn trai hay là bạn khác giới ạ?”
Thẩm Hải Băng nhíu mày: “Giữa hai loại có gì khác sao?”
Nhân viên phục vụ giải thích: “Có chút khác nhau, thật ra mấy thứ như áo sơ mi, cà vạt, âu phục để tặng cho bạn trai khá ổn, nếu là bạn khác giới thì có thể chọn đồng hồ, ví tiền, hoặc là nước hoa.”
Nếu Tô Tình không đi, cô ta đương nhiên có thể tùy ý lựa chọn, hơn nữa cô ta luôn thích áo sơ mi nhất.
Khi tận mắt nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi mình tự chọn cho anh, cảm giác thỏa mãn và sở hữu hoàn toàn không thể hình dung bằng lời nói.
Nhưng có Tô Tình ở đây, cô ta không thể tùy ý lựa chọn được.
“Thật ra, trong thời gian này, sản phẩm bán chạy nhất của chúng tôi là ví tiền, vừa phóng khoáng lại đơn giản, là một lựa chọn khá tốt.” Nhân viên phục vụ quảng cáo, vừa nói vừa đi tới trước quầy, lấy ra một chiếc ví, đưa cho Thẩm Hải Băng xem: “Thưa cô, cô có thể xem thử mẫu này.”
Lớp da có độ bóng vừa phải, không quá chói mắt cũng không quá tối màu, hoa văn cành hoa màu đen càng tăng thêm vẻ cao quý, nho nhã, làm nổi bật sự trầm ổn, khí thế.
Ngón tay Thẩm Hải Băng lướt qua chiếc ví, rất mềm mại, trông chất da có vẻ rất tốt.
“Nghe tôi giới thiệu nhất định không sai đâu, trước cô cũng có một cô gái vừa chọn mẫu ví này đấy.”
“Vậy sao?” Thẩm Hải Băng cười.
“Đương nhiên, cô ấy vừa mới đi không lâu, chúng tôi vẫn còn giữ biên lai này.” Nhân viên phục vụ cũng cười.
Dù sao thì trong lòng cô ta cũng thích chiếc ví này, không có gì do dự, Thẩm Hải Băng đưa thẻ ngân hàng qua quẹt.
Thế nhưng, cả Diệp Giai Nhi lẫn Thẩm Hải Băng đều không biết rằng, hai người đã chọn cùng một mẫu ví!
Tô Tình đặt khách sạn lớn Park Hyatt, hơn nữa còn chọn tầng cao nhất, nhà hàng là một nhà ăn xoay ở trên tầng ba mươi hai.
Ngồi xuống ghế là nhà hàng sẽ chậm rãi xoay tròn, để khách khứa nhìn thấy toàn cảnh đêm của thành phố S.
Sợ có người quấy rầy nên Tô Tình đã dặn dò quản lý trước, không cho phép bất kỳ khách khứa và phóng viên nào tiến vào tầng cao nhất.
Ở thành phố S, có ai ám không nể mặt Tô Tình ba phần, đừng nói là ba phần, dù có là năm phần cũng được, đương nhiên là quản lý đồng ý ngay lập tức, còn tặng lẵng hoa chúc mừng, Bên này, trong phòng họp công ty.