“Sao chưa gọi món?” Trần Vu Nhất mở miệng nói.
“Người thanh toán không đến, ở đây ai dám gọi món chứ, sợ cuối cùng ngay cả quần cộc cũng không còn, cũng không trả nổi tiền bữa cơm này.”
Lời nói vừa dứt, tất cả mọi người ồn ào cười lớn, không khí cũng không tệ, bạn học nhiều năm không gặp, tự nhiên là vừa gặp thân, vừa trò chuyện vừa ăn uống, sau đó lại đến quán bar Dạ Sắc.
Một đám người cười cười nói nói, cũng không biết là ai chuyển đề tài lên trên người Thân Nhã: “Trong nhiều bạn học vậy chỉ có hai người kết hôn, nhìn có vẻ sắp sinh.”
Thân Nhã kéo môi cười cười, không nói tiếng nào, trong phòng có người hút thuốc, cô cảm thấy có hơi sặc, không thoải mái, nhưng vẫn không lên tiếng.
Mặc dù nói là bạn học gặp mặt, nhưng phần lớn đều là bạn học năm đó của Trần Vu Nhất, cô sau Trần Vu Nhất hai khóa, cho nên cũng không phải quá quen với những người này.
Cô không ngửi được mùi thuốc lá, nhưng đây đều là bạn học của Trần Vu Nhất, phần lớn đều là con trai, không thể bởi vì cô, mà không cho người ở đây hút thuốc, có đôi lúc, phụ nữ phải học được nhân nhượng.
Uống rượu khoảng nửa tiếng, Lâm Nam Kiều bước đến: “Em không đến sai chỗ chứ.”
“Đây là đàn em của tôi, mấy người đều có bạn gái, chỉ có mình tôi là độc thân, vì vậy tìm cô ấy làm bạn, dù sao lúc trước cũng học cùng một trường, mọi người không có ý kiến gì chứ?”
“Đương nhiên không có, mỹ nữ xinh đẹp như vậy làm khách, ai lại có ý kiến chứ?”
Tay bưng nước trái cây của Thân Nhã hơi dừng lại, nhìn sang, Lâm Nam Kiều đã xinh đẹp cười dịu dàng ngồi xuống, đưa tay vén tóc rối trên vai ra sau tai, rất ôn nhu: “Vậy thì làm phiền mọi người rồi.’’
Trên vẻ mặt Trần Vu Nhất cũng không có bao nhiêu thay đổi, giống như là không nhìn thấy Lâm Nam Kiều đến, uống rượu với người bên cạnh.
Nhìn thấy Lâm Nam Kiều, sắc mặt Thân Nhã không quá tốt, ngực giống như có cái gì chặn lại, giống như là một cái xương cá mắc trong cổ.
Lúc trước chuyện Lâm Nam Kiều uống say phát sinh quan hệ với Trần Vu Nhất, cô thật sự đã phải dùng sức rất lớn mới đè xuống được, làm bản thân không nghĩ đến nữa, không cần nghĩ đến nữa.
Hôm nay, cô vất vả mới quên đi được, Lâm Nam Kiều lại xuất hiện trước mặt cô, chuyện này làm cô vô cùng không thoải mái.
“Lâm Nam Kiều, sao tên này nghe quen vậy nhỉ, đúng đúng đúng, tôi nhớ ra rồi chính là người lúc trước theo đuổi Vu Nhất.” Không biết là ai mở miệng nói: “Đều nói là con gái 18 tuổi thay đổi, lúc này mới có mấy năm không gặp, đã từ vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng rồi, lúc trước đúng thật là có mắt như mù, nếu không lúc trước sống chết cũng phải theo đổi đàn em đẹp như vậy.”
Nghe vậy, ánh mắt của tất cả đàn ông đều nhìn về phía Lâm Nam Kiều, gần như không thể tin được đây chính là cô gái theo đuổi Trần Vu Nhất trước đây!
Dù sao Trần Vu Nhất lúc ở trường học cũng là nhân vật phong vân, sự tích của anh ở trong trường tiếng tăm lừng lẫy.
Con gái thích Trần Vu Nhất nhiều vô số kể, nhưng mà nếu như nói đến hai người dễ nhớ nhất, vậy thì một người chính là Thân Nhã, người còn lại chính là Lâm Nam Kiều.
Trần Vu Nhất và Thân Nhã là thích nhau, mà Lâm Nam Kiều chính là người theo đuổi Trần Vu Nhất mạnh mẽ nhất, giống như là con gián đánh không chết.
Lúc đó Lâm Nam Kiều còn đang niềng răng, ăn mặc cũng có vẻ quê mùa, Trần Vu Nhất bị cô ta theo đuổi quá phiền, từng nói mấy lời rất khó nghe, hơn nữa cũng từng ở trước mặt học sinh toàn trước giội một ly nước lên mặt cô ta.
Sau đó, Lâm Nam Kiều là trò cười của cả trường, ai gặp cũng chỉ trỏ, mắng cô ta không tự lượng sức mình.
“Cô chính là Lâm Nam Kiều kia?” Tất cả mọi người không thể tin được.