Bà ta đã nói không thể cứ tiếp tục để tiểu tiện nhân đó làm như vậy, nếu như còn tiếp tục như thế, nhà họ Thẩm sẽ bị hủy hoại trong tay cô ta.
Hồ ly tinh, thứ mà cô ta lấy làm kiêu ngạo không phải chính là gương mặt có thể quyến rũ đàn ông của cô ta đó à? Nếu như gương mặt đó bị hủy hoại, xem xem cô ta còn có thể đắc chí được không.
Suy nghĩ của Tô Tình đã cố chấp đến mức độ điên cuồng không thể kiểm soát, bà ta hoàn toàn không ý thức được suy nghĩ vừa mới nảy sinh của mình đáng sợ đến cỡ nào, khiến cho người khác hãi hùng.
Cho dù bước một bước ra ngoài, tương lai có hối hận đi nữa, thời gian cũng không có khả năng quay ngược trở lại. Nước đã đổ rồi, khó mà gom lại.
…
Ngủ đến giữa trưa, Diệp Giai Nhi nhìn người đàn ông ở bên cạnh, mới biết được thế mà anh cũng trốn việc.
Thân là tổng giám đốc, thật sự không có tính kỷ luật cho bản thân, vậy mà lại nằm ở nhà ngủ như thế.
Nhìn anh ngủ vô cùng ngon, cô cũng không lên tiếng làm phiền anh, dịch chuyển cánh tay của anh ra khỏi người mình, bước xuống giường rồi đi vào trong phòng bếp.
Mấy ngày nay Huyên Huyên cứ kêu gào ầm ỉ muốn ăn mì trộn tương đen, cô làm mì trộn tương đen cho Huyên Huyên, nấu một tô mì cho Thẩm Hoài Dương, còn cô thì ăn mì xào.
Huyên Huyên được tiện nghi mà còn khoe mẽ: “Mẹ thật là lợi hại quá đi, nếu như mà ba không cần mẹ, chắc chắn là có rất nhiều chú muốn tranh giành có được mẹ.”
Nghe vậy, Thẩm Hoài Dương vừa mới đi đánh bên cạnh bàn ăn liền đen mặt: “Con nhóc này, ba là ba ruột của con đó.”
“Con biết chứ, giáo viên gọi cái này là mẹ hiền vợ tốt, bây giờ có rất nhiều người đàn ông đều đang tranh giành mẹ hiền vợ tốt.” Cô bé còn có bộ dạng như ông cụ non.
“Mẹ cũng cảm thấy như vậy đó, con có muốn tìm thêm ba cho con không nè? Dù sao thì bây giờ mẹ con quý giá như thế, nếu như tìm thì chắc chắn sẽ có thể tìm rất dễ dàng.” Cô cũng phối hợp với cô nhóc.
Trong ba người, chỉ có mặt của người đàn ông là càng ngày càng đen, càng ngày càng âm trầm, cũng không ăn mì, anh liền vác cô lên vai mình. Diệp Giai Nhi chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một trận, còn chưa kịp kêu lên sợ hãi thì bàn tay đã bốp một tiếng vả vào mông của cô, phát ra âm thanh vang dội.
Cô có chút tức giận, mái tóc che toàn bộ gương mặt, giống như là một nữ quỷ tóc tai bù xù: “Mau buông em xuống!”
“Không phải là em muốn tìm ba cho con bé hả? Có năng lực thì bây giờ em tìm đi.” Lúc nói chuyện, bàn tay của anh lại liên tục đánh lên mông cô. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bàn tay của anh dày rộng mà có lực, rơi vào mông cô, tê dại một hồi, sau đó còn nhói nhói, nóng rát.
“Nè.” Cô nổi giận hét lên với anh: “Bỏ em xuống, em hơi nhức đầu rồi đó, trước mắt đều là ngôi sao đây nè.”
Người thì bé mà lại thông minh, Huyên Huyên ngồi ở trên ghế yên lặng nhìn hai người, cái chân ngắn ngủn còn bắt chéo lại với nhau, hừ nhẹ: “Ba cứ ngược đãi mẹ như thế đi, con cảm thấy trong xã hội hiện đại, đàn ông không thể bạc đãi người phụ nữ tự tay giặt đồ lót cho mình, ngày hôm qua con còn chứng kiến mẹ tự tay giặt đồ lót cho ba cơ.”
Diệp Giai Nhi ngây ngẩn cả người, cô quay lại: “Huyên Huyên, cái này là ai dạy con vậy?”
Phi! Đàn ông không thể bạc đãi người phụ nữ tự tay giặt đồ lót cho mình, mấy cái lời này là cô bé học từ đâu thế?
“Cần phải học hả mẹ? Ngày nào trên tivi cũng diễn như vậy mà.” Cái miệng nhỏ của Huyên Huyên vểnh lên rất cao, trên gương mặt nhỏ nhắn hồng hào như quả táo còn có chút bất mãn và chê bai: “Nhiều kênh truyền hình như vậy, mỗi ngày không chiếu cừu vui vẻ thì là gấu lớn gấu bé, còn lại là phim tình yêu, như này hoàn toàn không tôn trọng trẻ em.”