Cho dù là cách cư xử hay sự lễ phép.
Đợi Cảnh Hiên ăn xong bữa sáng, chú Lưu muốn đưa cậu bé đến trường, nhưng lại bị Tô Chính Kiêu ngăn lại: “Đúng lúc tôi có thời gian, để tôi đưa đi.”
Chú Lưu sững sờ, Cảnh Hiên chớp chớp đôi mắt đen mà sáng, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào anh.
Còn Tô Chính Kiêu đã sải bước trên đôi chân dài, đi về phía trước, chiếc quần âu thẳng tắp, không có nếp nhăn khẽ đung đưa.
Lúc đi ngang qua Cảnh Hiên, đưa tay lên, cốc vào trán cậu bé: “Còn không đi theo?”
….
Đường Tiểu Nhiên tiếp tục làm việc, lao đầu vào làm việc, không bao lâu nữa truyện tranh sẽ bắt đầu in, hơn nữa còn phải gấp rút đưa ra thị trường, nên nhất định phải càng nhanh càng tốt.
Đột nhiên, một mùi thơm nồng nàn thổi qua.
Cô ngạc nhiên ngẩng đầu lên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Lưu Canh Hoằng.
“Sáng sớm đã nhìn thấy cô vội vàng làm việc, uống cafe đi, để tỉnh táo hơn.”
Lưu Canh Hoằng khẽ cười, nhẹ nhàng nói.
“Cảm ơn.”
Quả thật cũng có chút mệt, cô tạm dừng công việc trong tay, duỗi eo, cầm cốc cafe lên nhấp một ngụm: “Hương vị rất ngon.”
“Tối nay sau khi tan làm có thời gian không?”
Lưu Canh Hoằng ngồi xuống chiếc ghế ở phía đối diện cô.
“Tôi biết một quán cafe mới mở, hương vị khá ngon, sau khi tan làm đi uống thử xem?”
Nghe thấy vậy, bàn tay đang cầm cốc cafe của Đường Tiểu Nhiên khựng lại ở đó.
Anh ta có ý gì?
Lẽ nào đang mời cô?
Dừng khoảng hai giây, cô lại nhìn Lưu Canh Hoằng: “Xin lỗi, sau khi tan làm tôi còn có việc, nên không thể đi.”
“Không sao, có việc thì cứ đi đi, chúng ta làm cùng một văn phòng, sau này còn nhiều thời gian.”
Lưu Canh Hoằng khẽ cười, chỉ vào cốc cafe trong tay cô: “Nhân lúc còn nóng mau uống đi.”
Đường Tiểu Nhiên gật đầu, cười, sau đó tiếp tục làm việc.
Trong văn phòng có người chú ý đến cảnh này, sau đó tin đồn nhanh chóng lan ra khắp trong công ty, nói Lưu Canh Hoằng có ý với cô, muốn theo đuổi cô.
Đường Tiểu Nhiên cũng nghe thấy, nhưng không để trong lòng.
Ở nơi làm việc, thứ không thiếu nhất chính là những tin đồn và những vụ tai tiếng.
Nếu như cô cố gắng đi thanh minh, ngược lại sẽ giấu đầu lòi đuôi.
Nên, cần thiết sao?
Ngoại hình và gia thế của Lưu Canh Hoằng khá tốt, sao có thể có hứng thú với một người cà thọt như cô?
Đường Tiểu Nhiên chỉ cảm thấy những tin đồn này thật buồn cười.
Đồng nghiệp với nhau, nhận lời mời uống một ly cafe, trà chiều, đều có thể trở thành một loạt những kịch bản, tin đồn cẩu huyết.