Thân Nhã nhìn thấy cá rất to, còn đang bơi trong chậu nước.
“Lúc ở bên anh có lẽ em sẽ cảm thấy ngột ngạt tẻ nhạt, nhưng anh sẽ cố gắng hết sức để em được vui vẻ…” Anh vuốt tóc cô: “Tuy anh lớn hơn em mấy tuổi, nhưng có lẽ giữa chúng ta sẽ không có sự cách biệt thế hệ…”
Thân Nhã hơi sửng sốt, trong lòng gợn sóng như thể hòn đá ném xuống mặt nước yên ả bắt đầu nhấp nhô, lan rộng.
Anh xuất sắc, cao quý, tao nhã, khí chất hiên ngang như thế, mà bây giờ lại nói những lời tình cảm như vậy với mình, khiến cô mặt đỏ tim run.
Đàn ông ba mươi tư tuổi, ở trong mắt bất kỳ người phụ nữ nào cũng sẽ không coi là già. Ngược lại còn có cảm giác chín chắn, ổn định, là độ tuổi quyến rũ nhất.
Đàn ông trẻ tuổi sẽ không biết gánh vác, không có trách nhiệm. Bởi vì kinh nghiệm quá ít nên luôn cho người khác cảm giác tùy tiện, hời hợt.
Trải qua nhiều gian truân, kinh nghiệm đã ban cho anh sự trưởng thành. Dù là hành vi cử chỉ, hay là tu dưỡng cá nhân, đều áp đảo người khác.
“Trước giờ em chưa từng cảm thấy có cách biệt thế hệ.” Thân Nhã nói.
Tiếng cười trầm thấp của anh khẽ tràn ra khỏi cổ họng, ánh mắt sâu thẳm rực rỡ lung linh.
Trên boong tàu rất yên tĩnh, không có ai khác. Có lẽ cũng không ai lại đi câu cá trong đêm giá buốt như thế này.
“Anh rất thích câu trả lời này, còn nữa, anh muốn hôn em…” Hoắc Đình Phong đột nhiên nói.
Thân Nhã nghe vậy liền đỏ mặt, dời tầm mắt sang chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào anh.
Hoắc Đình Phong cười khẽ, bàn tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng nắm cằm cô, sau đó là một nụ hôn nóng bỏng.
Cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hôn.
Bàn tay khớp xương rõ ràng nâng gương mặt cô, anh dịu dàng hôn cô, từ đôi mắt, cánh mũi, bờ môi khiến cô tan chảy.
“Có thể chứ?”
Lúc hỏi câu này, anh đang hôn vành tai cô, giọng nói trầm thấp thường ngày giờ đây trở nên nặng trĩu, sâu thẳm, còn có một chút khàn khàn nói không nên lời, càng mang theo ý ám chỉ đặc biệt nào đó.
Cô căn bản không có cách nào trả lời câu hỏi này… Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Tuy anh muốn em, nhưng chuyện này anh sẽ cho em sự tôn trọng nên có…” Anh hôn lên vành tai và cổ cô lúc dày đặc, lúc thưa thớt: “Anh sẽ chờ em ba giây, nếu em vẫn không nói không, anh sẽ coi như em đồng ý rồi…”
Thân Nhã nhắm mắt lại, đầu óc trống rỗng.
Cô không từ chối đòi hỏi của anh, bởi vì bản thân cô cũng động tình, cảm giác động lòng này, không tìm được lý do từ chối…
Cô luôn là người nghe theo cảm nhận chân thật nhất dưới đáy lòng…
Anh dang tay bế bổng cô vào lòng, thân hình cao lớn đứng lên, áo khoác màu đen đẹp đẽ đắt tiền quẹt qua boong tàu.
Sau đó là một đêm ngọt ngào…
Sáng sớm hôm sau, Thân Nhã thức dậy trước, trong phòng kéo rèm nên rất tối dù đã mở đèn.
Cô nhìn sang thì thấy người đàn ông đang yên tĩnh ngủ bên cạnh, chăn chỉ che đến phần eo rắn chắn, lồng ngực vạm vỡ trơn bóng lộ ra ngoài.