Mặc dù, tâm trạng của cô có chút mất khống chế, những lời nói ra có gai, nhưng mà cũng không thể nào phủ nhận sự thật.
“Quy tắc trò chơi đã định ra rồi, vào lúc đó anh dù có nói cái gì hay là lấy cớ gì cũng sẽ phá hỏng không khí.”
“Vậy thì, vợ anh quan trọng hay buổi họp mặt bạn học quan trọng?”
Trần Vu Nhất cảm thấy không cần thiết phải đàm luận nữa, cô căn bản cũng không nghe vào: “Đêm nay anh ngủ phòng sách, chúng ta bình tĩnh một chút.”
Thân Nhã cũng hơi mệt, không muốn tiếp tục nói với anh nữa, nếu còn tiếp tục nói nữa, nhất định sẽ ồn ào!
“Em cho đến bây giờ đều chưa từng cảm thấy em cần phải bình tĩnh lại, còn nữa, anh muốn ngủ ở đâu thì cứ ngủ ở đấy…”
Đặt ly thủy tinh nặng nề lên bàn trà, cô xoay người quay về phòng, hơn nữa còn đóng cửa phòng lại.
Tình huống rất rõ ràng, hai người đều đi vào trạng thái chiến tranh lạnh, không ai thừa nhận mình sai, đều cho rằng đối phương sai rồi.
Nước trong phòng tắm ấm áp, Thân Nhã nằm trong bồn tắm, để nước ấm tùy ý chạy khắp người, loại bỏ mệt mỏi và kiệt sức.
Anh cho rằng cô không nhân nhượng sao?
Phòng riêng chướng khí mù mịt như vậy, một người phụ nữ có thai như cô sao có thể ngửi được, không muốn làm mọi người mất hào hứng, cho nên nhẫn nhịn một tiếng cũng không kêu
Nếu như, đêm nay người ngẫu nhiên chơi với anh là một cô gái khác, kỳ thật thẳng thắn mà nói, chỉ cần người rút trúng không phải Lâm Nam Kiều, bất kỳ cô gái nào áp mặt rồi hôn tay với anh, cô đều sẽ đồng ý, mặc dù trong lòng sẽ không thoải mái, sẽ ghen.
Quy tắc trò chơi không thể thay đổi, mọi người đã cho cô bậc thang, Thân Nhã cô là người không có mắt như vậy sao?
Chính bởi vì đối phương là Lâm Nam Kiều, cô mới không thể nhịn được, tuyệt đối không thể nhịn!
Sáng sớm hôm sau, chị giúp việc đến rất sớm, lại nhìn Trần Vu Nhất từ phòng sách đi ra, trên người còn mặc đồ ngủ, dáng vẻ vừa mới tỉnh ngủ. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô ấy nhanh chóng làm xong bữa sáng, Trần Vu Nhất không ăn, cũng không nói một lời, trực tiếp ra khỏi chung cư.
Trong lòng anh, vẫn luôn cảm thấy Thân Nhã có chút cố tình gây sự, hơn nữa chuyện bé xé ra to, rõ ràng cô sai rồi, lại không chịu thừa nhận sai lầm của mình.
Lúc Thân Nhã dậy thì đã mười giờ, chị giúp việc nói với cô Trần Vu Nhất đã đi làm, ngay cả bữa sáng cũng không ăn.
Không có phản ứng quá lớn, Thân Nhã chỉ nhàn nhạt đáp lời, sau đó ngồi xuống bàn ăn ăn cháo, lại ăn chút bánh mì.
Chị giúp việc lúc này đã nhìn ra: “Hai người cãi nhau sao?’
Chỉ đáp lại một tiếng, chị giúp việc thấy tâm trạng cô cũng không quá tốt nên cũng không hỏi lại, tự nhiên bắt đầu dọp dẹp, sắp xếp phòng ốc.
Ăn sáng xong không lâu, tiệm giặt quần áo gọi điện đến, nói quần áo đã giặt xong rồi, muốn đưa đến đâu.
Dù sao cũng là mình nôn vào người ta, nếu như để tiệm giặt quần áo đưa đến, nhất định sẽ làm người ta cảm thấy cô một chút thành ý cũng không có.