Mục lục
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm - Diệp Giai Nhi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1515


Ở trên taxi.


Cảnh Hiên ngồi ở đó, Đường Tiểu Nhiên luôn ho không ngừng, gương mặt đỏ bừng đã mờ dần.


Cậu bé lo lắng, bàn tay nhỏ vỗ nhẹ lưng của cô: “Mẹ, mẹ chậm chút.”


Trong lòng vô cùng xót xa, lúc này, cơn đau giống như dây leo đang bò một cách không hề kiêng kỵ trong cơ thể của cô, chi chít, từ gót chân lên tới đỉnh đầu.


Đường Tiểu Nhiên không có nói chuyện.


Một lát sau, mới xót xa nói: “Để mẹ ôm con một lúc…”


Cảnh Hiên rúc vào trong lòng cô, lòng bàn tay ấm nóng nhẹ nhàng sờ gương mặt nhỏ của cô.


Nếu nói người cô không nỡ nhất, đó chính là cậu bé.


Cô mang thai mười tháng sinh ra cậu bé, không có ai giúp cô, tất cả dựa vào bản thân từng chút chăm khôn lớn.


Cậu bé là tâm can của cô, miệng thịt trong trái tim cô.


Hốc mắt của cô cay cay, nước mắt trào ra, đưa tay hoảng loạn lau đi, không để nước mắt rơi xuống.


Cậu bé năm nay đã 8 tuổi, cô đã chăm sóc cậu bé 8 năm.


Bắt đầu từ khi chào đời, bao nhiêu ngày đêm!


Cảnh Hiên là đứa trẻ mẫn cảm, rúc ở đó, có thể cảm nhận được cảm xúc của cô: “Mẹ, mẹ làm sao vậy?”


Không nói chuyện, Đường Tiểu Nhiên cứ ôm cậu bé như vậy, yên lặng dựa vào bờ vai nhỏ của cậu bé.


Cậu bé rất nhỏ, còn quá nhỏ.


Bờ vai quá gầy yếu không gánh vác nổi cái gì, nhưng lúc này, lại biết nhẹ nhàng vỗ lưng của cô, an ủi không lời.


Trong nháy mắt, cơ thể của cô dường như đau thấu tim gan.


Tô Chính Kiêu, còn không bằng một đứa trẻ 8 tuổi.


Về đến nhà, Cảnh Hiên chớp mắt: “Mẹ, con đói rồi muốn ăn gì đó.”


Đường Tiểu Nhiên gắng gượng nấu cho cậu bé một ít cháo.


Cô không ăn, loại tâm trạng hiện nay của cô, sao có thể ăn vào?


Cô không ăn, Cảnh Hiên cũng ăn rất ít, ăn một bát rất nhỏ.


Không có xem TV, sau khi tắm rửa thì cậu bé đã buồn ngủ, rất nhanh đã ngủ thiếp đi, tiếng hít thở bình ổn khẽ khàng.


Đường Tiểu Nhiên không buồn ngủ.


Cô đứng ở trước cửa sổ, không bật đèn.


Sắc đêm tối tăm đồng thời cũng nhuộm màu tối tăm cho phòng khách, đêm nay vậy mà không có trăng, giống như trái tim của cô không hề được thắp sáng.


Kiên trì 8 năm, lúc này cuối cùng đã mệt rồi, đã tổn thương, đã đau khổ, đã bi thương.


Cô, thật sự rất mệt.


Trong đầu, không khỏi hiện ra tình cảnh của năm đó.


Ngày đưa Cảnh Hiên mới sinh từ bệnh viện đi ra thì bị Tô Chính Kiêu tức giận đùng đùng chặn đường đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK