Mục lục
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm - Diệp Giai Nhi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1625


Đẩy anh ta ra khỏi cửa, vẫn chưa giải tỏa được nỗi hận trong lòng, cô cởi giày ra, đập vào sau đầu anh.


Nhắm rất chuẩn, một phát đã trúng!


Chiếc giày đập trúng vào sau đầu của Tô Chính Kiêu, khiến anh ta hơi đau.


Đường Tiểu Nhiên không thèm nhìn, đóng sầm cửa lại.


Ngồi vào trong xe, trong tay Tô Chính Kiêu vẫn là chiếc giày kia, đặt ở ghế sau, liếc nhìn về phía cửa sổ vẫn còn sáng đèn.


Tay anh ta đặt trên vô lăng, một cơn đau nhói ập đến.


Anh ta cau mày, xòe tay trái ra.


Ở giữa ngón trỏ và ngón giữa có gai hoa hồng.


Chắc chắn lúc nãy bẻ gãy hoa hồng đã để lại, dửng dưng nhổ gai hoa hồng ra, tâm trạng của anh ta rất tốt, ngâm nga một bài hát, sau đó khởi động xe và rời đi.


Ngôn ngữ của hoa hồng đỏ rất nồng nhiệt, thể hiện cho sự tán tỉnh, ý nghĩa là trên thế giới này chỉ có em và anh.


Nên, anh ta sao có thể để bó hoa hồng kia bình an vô sự chứ?


Mặc dù bị ăn một cái tát, lại bị giày đập, còn bị mấy cái gai đâm phải, nhưng, anh ta rất vui vẻ!


Trong phòng, Đường Tiểu Nhiên lặng lẽ nhìn cánh hoa hồng rơi lả tả đầy mặt đất.


Cô biết, hoa hồng sẽ héo úa, nhưng cứ nghĩ có thể được hai ngày, không ngờ đến….


Có phải, cô không xứng có được hoa hồng xinh đẹp?


….


Sáng sớm ngày hôm sau.


Tô Chính Kiêu đến công ty, gọi thư ký lại: “Tìm cho tôi một công ty đặt hoa.”


“Vâng.”


Rất nhanh công ty đặt hoa đã đến, Tô Chính Kiêu trực tiếp đặt ba trăm bông hồng, rồi nói địa chỉ.


Bảo bọn họ đưa qua, còn phải là hoa tươi nhất, đẹp nhất.


Bận rộn công việc, đến tận tối mới rỗi rãi.


Anh ta gọi điện thoại cho Cảnh Hiên: “Hoa hồng ba tặng mẹ con đã nhận được chưa?”


“Nhận được rồi.”


Cảnh Hiên đang ăn đồ ăn, miệng phồng lên.


“Cô ấy có phản ứng như thế nào?”


Tô Chính Kiêu đổi tư thế, quay mặt ra ngoài cửa sổ, trong lòng tò mò.


“Ồ, mẹ ném hết hoa hồng đi rồi, còn một số bông không ném thì đều tặng cho hàng xóm, dù sao thì mẹ không để lại một bông nào.”


Cảnh Hiên ăn ngay nói thật, trả lời rất dứt khoát, lưu loát.


Khẽ nghiến răng, khóe miệng anh ta khẽ giật, lập tức bảo cửa hàng hoa đưa thêm 300 bông đến!


Người đàn ông kia chỉ tặng có mấy bông, đã cảm thấy quý giá, cắm vào bình hoa.


Anh ta tặng ba trăm bông, cô lại ném hết đi, có tức không chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK