Cuối cùng Trần Vu Nhất có chút không kiên nhẫn với Thân Nhã: “Không cần gọi nữa, tự anh sẽ giải quyết…”
Trong giọng nói xen lẫn không kiên nhẫn, Lâm Nam Kiều nghe rõ và hiểu được, khóe miệng như có như không cong lên.
“Toàn bộ sai lầm trong chuyện này đều đổ lên em, hai người mới có thể hòa hảo như lúc ban đầu, cho nên giải quyết cũng phải để em giải quyết.”
“Việc nhận sai của anh và bảo đảm hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với em đối với cô ấy mà nói không đáng kể, không có chút phản ứng, lời của em sao cô ấy có thể nghe lọt?” Trần Vu Nhất càng không kiên nhẫn hơn.
Anh ta tới là định cứt đắt hoàn toàn với Lâm Nam Kiều, đây cũng coi như là lần gặp cuối cùng của hai người.
Mà Lâm Nam Kiều gặp cô ấy, chính là bởi vì muốn để hòa hoãn quan hệ giữa anh ta và cô, chủ đích là tốt, bọn họ cũng đang nghĩ cách giải quyết, nhưng cô ngay cả một ánh mắt cũng không cho.
“Lời của đàn ông chị ấy nghe không lọt, cũng không có nghĩa là lời của phụ nữ cũng không nghe lọt, em biết nên thuyết phục chị ấy thế nào.” Cô ta tiếp tục nói, khi nói, lại tiếp tục gọi đi.
Lại bị tắt mấy liên tiếp 4,5 lần, rốt cục đầu dây bên kia cũng nghe.
“Em có lời muốn nói với chị, quán cafe Rive Gauche, năm giờ chiều.” Nhân lúc cô chưa cúp điện thoại, Lâm Nam Kiều lập tức nói xong toàn bộ.
Khi Thân Nhã nghe điện thoại, Diệp Giai Nhi đang ngồi bên cạnh cô, điện thoại mở loa ngoài, nên cô cũng nghe rất rõ.
“Định đi không?”
“Tại sao không đi?”
Diệp Giai Nhi nhẹ nhàng thở dài một tiếng: “Tớ cảm thấy cậu cũng không lý do gì phải đi gặp cô ta, cậu hoàn toàn có thể không cần để ý tới cô ta.”
“Giai Nhi, mọi việc tớ đều thích rõ ràng rành mạch, cô ta và Trần Vu Nhất bắt đầu khi nào, ở bên nhau bao lâu, tớ không muốn mình như đứa ngốc cái gì cũng không biết.”
Không nói tiếng nào nữa, Diệp Giai Nhi biết lời cô ấy nói có lý, nếu như là cô, dù lòng đã chết, cũng phải giải đáp toàn bộ sự nghi ngờ của mình.
Huống chi Thân Nhã và Trần Vu Nhất hơn bảy năm, là tình yêu vô cùng sâu đậm, sâu tận xương tủy!
Chồng ngủ với người phụ nữ khác, người làm vợ như cô ấy lại là người cuối cùng mới biết, hơn nữa chỉ biết đối tượng là Lâm Nam Kiều, trừ cái này ra, cô ấy không biết gì cả.
Cùng là phụ nữ, dù là ai gặp phải chuyện này, cũng sẽ không tỉnh táo như thường được.
Bất kể là ai cũng sẽ nghĩ, tại sao lại phát triển đến bước đường này, tại sao phải ở với kẻ thứ ba!
Cô sẽ không ngăn cản Thân Nhã, nhưng đối với Trần Vu Nhất, trong lòng cô đích xác vô cảm, cô nghĩ, bây giờ con đường duy nhất của Thân Nhã cũng chỉ còn ly hôn.
Bốn năm trước sau khi Trần Vu Nhất uống rượu say ngủ nhầm với Lâm Nam Kiều, Thân Nhã yêu Trần Vu Nhất quá sâu, không thể rời đi vì vậy lựa chọn tha thứ.
Nhưng kết quả có được sau khi tha thứ, việc này cho dù đã qua rất lâu, nhưng trong lòng cô vẫn không thể thư thái, giống như là một cái xương cá mắc cứng ngắc ở đó, thỉnh thoảng sẽ nhớ tới.
Mà lần này không giống lần trước, lần này cô bắt gian tại trận, hơn nữa Trần Vu Nhất còn đang tỉnh táo, vậy phải tha thứ thế nào?
Nếu quả thật có thể tha thứ, có phải mỗi ngày đều gặp ác mộng? Càng hoặc là có thể mỗi đêm đều mơ thấy Trần Vu Nhất và Lâm Nam Kiều không?