“Tạm thời có việc ra ngoài rồi, xin hỏi cô là?”
Cuộc đối thoại hiện nay lại đảo ngược rồi!
Câu nói này lẽ nào không nên là cô hỏi người phụ nữ trước mắt sao?
Hiện nay lại do cô ta hỏi ngược lại cô!
Tay của Đường Tiểu Nhiên lần nữa siết chặt.
Cảnh Hiên đau, nhưng vẫn không lên tiếng, ngược lại mở miệng: “Dì là ai? Nơi này là nhà của ba cháu, cũng là nhà của cháu, dì ở đây làm gì?”
Cố Nhược Thiện chợt sững người.
Cô ta tuyệt đối không ngờ người đứng trước mắt lại là vợ của Tô Chính Kiêu.
Nhưng chân của cô ta hình như có tật, là người què!
Cảnh Hiên buông tay của Đường Tiểu Nhiên ra, trực tiếp đi vào, ngồi ở trên sô pha: “Mẹ vào đi, chân của con có hơi không thoải mái, con muốn đợi ba trở về!”
Đường Tiểu Nhiên đứng ở đó, ánh mắt lặng lẽ dừng trên người của Cố Nhược Thiện.
Nhìn ở khoảng cách gần, cảm thấy càng giống.
Đối với Cố Nhược Thiện, Cảnh Hiên có loại chán ghét, không thích theo bản năng.
Cất bước, Đường Tiểu Nhiên cũng đi theo vào phòng khách.
Cô có mấy năm không đến đây.
Mà cách bài trí hiện nay vẫn giống hệt với trước kia, không hề có sự thay đổi nào khác.
Nếu tiếp tục ở lại phòng khách, với quan hệ giữa hai người chỉ cảm thấy ngại ngùng, vặn vẹo, không tự nhiên.
Cố Nhược Thiện cảm thấy, người ta dù sao là vợ của Tô Chính Kiêu.
Cho dù không được Tô Chính Kiêu thích, nhưng cũng có tầng quan hệ này bày ở đó, cô ta đứng ở đây thì ra cái gì?
“Mời cô ngồi, tôi về phòng trước.”
Cô ta lạnh nhạt chào hỏi, xoay người, đi về phía tầng hai.
Cô ta ở đây vậy mà còn có phòng!
Móng tay dài của Đường Tiểu Nhiên đâm vào trong lòng bàn tay, máu xỉ ra.
Cô cảm thấy mình cũng thật ngốc, nếu là ở đây, sao có thể không có phòng?
Có điều, trong lòng cô thật sự có chút tò mò.
Cô ta ở phòng nào ở đây?
Hoặc nói, liệu có ở chung một phòng của Tô Chính Kiêu?
Nhà chính của nhà họ Tô trông thì lớn, nhưng phòng lại có số lượng.
Ba Tô mẹ Tô một phòng, ông cụ một phòng, Hoài Giang một phòng, sau đó là Tô Chính Kiêu một phòng.
Phòng của Tô Chính Kiêu cũng là phòng tân hôn của bọn họ, tuy chưa từng ở.
Ngoài những phòng này ra, trong nhà chính không có phòng trống.
Khách và người giúp việc của nhà họ Tô đều ở một tòa biệt thự nhỏ khác.