Thu liễm toàn bộ những cảm xúc đó, Thân Nhã sau đó đẩy cửa phòng đi ra, trên người anh mặc chiếc áo khoác màu nâu cô mua cho anh.
“Vừa ngủ dậy sao? Vẫn là không thoải mái, dì giúp việc nói em cả buổi chiều không có ăn gì.” Trần Vu Nhất choàng tay qua vai cô.
Sau đó, Thân Nhã âm thầm thăm dò đánh giá ánh mắt của anh, cảm xúc không bộc lộ ra ngoài: “Có hơi không thoải mái, có điều giờ đã tốt hơn rồi.”
Bữa tối nấu đơn giản hai món, lông mày của Trần Vu Nhất nhíu lại, vẻ mặt bất mãn: “Sao lại thanh đạm như vậy, không có tí dinh dưỡng gì cả.”
Dì giúp việc có hơi khó xử, không biết nên mở miệng thế nào, lúc này, Thân Nhã mở miệng: “Là em bảo dì ấy làm như vậy.”
“Vợ à, em bây giờ đang mang thai, cơ thể không như trước, buộc phải ăn đồ có chút dinh dưỡng, tốt cho em, cũng tốt cho con, càng tốt cho anh, biết không hả?” Lông mày của Trần Vu Nhất vẫn nhíu lại, tuy lời nói trách cứ nhưng có hơi dịu dàng.
“Chúng ta đã lâu rồi không có ra ngoài ăn, hôm nay em muốn ăn bít tết, cho nên bảo dì giúp việc nấu ít món cũng thanh đạm, nếu không lát nữa không ăn được.” Thân Nhã ăn miếng cháo, mùi vị cũng được, ngọt ngọt rất được, bên trong còn bỏ táo đỏ.
Ánh mắt hơi lay động, trong mắt Trần Vu Nhất vụt qua tia tối tăm, một lát sau thì nói: “Vợ à, ngày mai chúng ta đi ăn bít tết, có được không?”
“Tối anh có việc sao?” Thân Nhã ngẩng đầu lên.
“Có chút việc…”
Sau đó, cô truy hỏi: “Chuyện công việc hay là chuyện tiệc tùng xã giao?”
“Tiệc tùng xã giao, ngày mai anh đi ăn bít tết với em, còn có thể đi ăn pizza và bánh kem mà em thích ăn nhất.”
“Thật sự không thể đi hôm nay sao?” Cô nhíu mày: “Em đã muốn ăn rất lâu rồi, vô cùng muốn ăn, thật sự rất muốn ăn.”
“Chúng ta ngày mai đi có được không?” Trần Vu Nhất vẫn nói chuyện mềm mỏng: “Vợ.”
“Được, vậy thì ngày mai đi, chuyện công việc của anh em không thể làm trễ nải được, ăn cháo đi, sau khi ăn xong thì anh đi xã giao, em và con ở nhà đợi anh về.”
Trần Vu Nhất ừm một tiếng, cúi người hôn lên má của Thân Nhã: “Vẫn là vợ của anh anh minh nhất!”
Thân Nhã mím môi, khẽ mỉm cười, chỉ ăn một bát cháo, ăn một chút đồ ăn kèm thì không động đũa nữa, Trần Vu Nhất cũng không ăn nhiều, anh cũng luôn không thích ăn cháo, ăn vài miếng đồ ăn kèm, sau đó ra ngoài.
Đợi sau khi anh rời đi, Thân Nhã âm thầm đi theo đằng sau, giữa hai người duy trì khoảng cách nhất định, có hơi xa, nhưng sẽ không bị phát hiện.
Thân Nhã biết mình theo dõi anh như vậy là không đúng, nhưng kêu cô xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, bình tĩnh ngồi ở nhà cũng là chuyện không thể!
Nếu cô phán đoán sai, vậy thì cô sẽ xin lỗi anh!
…
Mua hoa hồng đỏ rực nhất, còn mua nội y, cũng là màu đỏ, vô cùng nóng bỏng.
Hôm nay là sinh nhật của Lâm Nam Kiều, cô ta đã gọi điện cho Trần Vu Nhất rồi, anh cũng nói sẽ tới.
Chuẩn bị xong bánh kem, còn đồ chuẩn bị sinh nhật, cô mặc vô cùng sexy, ngồi ở sô pha nhìn giờ, chờ đợi.
Rút điện thoại ra, cô ta gọi điện cho Trần Vu Nhất, bên kia rất nhanh đã nghe máy, nói sắp tới.