Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1025





“Sau này lớn lên em sẽ hiểu, nhưng mà em phải nhớ không được gọi anh là anh Niệm Sơ, nếu không anh sẽ không vui. Anh mà buồn anh sẽ không chơi với Hạ Ly nữa”





Lâm Niệm Sơ giả vờ tức giận, nhìn khuôn mặt nhăn nhó vì bối rối của Hạ Ly, cuối cùng cậu cũng nở nụ cười thật tươi.





“Được rồi, vậy em sẽ gọi anh là Niệm SơI”





“Ừm”





Lâm Niệm Sơ hài lòng gật đầu.





“Hạ Ly ơi, mau qua đây chơi chung đi!”





Hòa Phong và Lâm Cảnh vẫy tay với Hạ Ly, hôm nay Hạ Ly thân thiết với Lâm Niệm Sơ đột nhiên xuất hiện, khiến hai người anh như bọn họ hơi ghen tị.





Hạ Ly kéo Niệm Sơ gia nhập vào đội băn pháo hoa.





“Anh Niệm Sơ, cái này chơi như thế nào?”





Hòa Phong học cách gọi của Hạ Ly, gọi Lâm Niệm Sơ là anh, Lâm Niệm Sơ nhận lấy pháo ống trong tay Hòa Phong, bất đắc dĩ lắc đầu.





“Mấy đứa đừng gọi anh là anh trai, gọi anh là Niệm Sơ nhé, anh sẽ chỉ mấy đứa chơi”





“Đúng vậy, Niệm Sơ không thích chúng ta gọi anh ấy là anh trai, anh ấy sẽ buồn đi Hạ Ly phụ họa theo và cảm thấy tự hào vì cô bé đã nhớ hết lời anh Niệm Sơ nói, còn nghịch ngợm nháy mắt với Niệm Sơ một cái.





“Hạ Ly nói đúng”





“Tại sao?” Lâm Cảnh nghỉ ngờ hỏi Lâm Niệm Sơ.





“Đợi sau này chúng ta lớn lên mới hiểu được điều này, vì Hạ Ly không biết, anh Lâm Cảnh không biết và anh Hòa Phong cũng không biết!” Hạ Ly lẩm bẩm rất nhiều, cô bé rất hài lòng với giải thích của mình.





Hòa Phong và Lâm Cảnh gật đầu cái hiểu cái không, tuy nhiên hai cậu không hỏi nữa.





“Được rồi, bây giờ anh sẽ dạy mấy đứa chơi pháo ống”





Lâm Niệm Sơ cầm pháo ống đặt xuống đất.





“Cái này chỉ có anh mới làm được, các em còn nhỏ chơi cái này rất nguy hiểm!”





Vài đứa bé ngoan ngoãn gật đầu, Lâm Niệm Sơ hài lòng đốt pháo.





sau đó cẩn thận rút ống pháo ra. Trong nháy mắt, pháo ống phát ra tiếng loẹt xoẹt trong không khí rồi phát ra ánh sáng rực rỡ.





“Wow, đẹp thật!” Vài đứa trẻ không khỏi thốt lên.





Hạ Ly vốn dĩ đang ngồi xổm trên mặt đất, cô bé nhất thời vui vẻ muốn đứng thẳng người lên, nào ngờ, cơ thể cô bé đứng không vững hơi chúi người về phía trước, chân nhỏ không biết giãm phải cái gì đó lảo đảo vài bước sắp ngã xuống đất.





“Hạ Ly!” Hòa Phong cách Hạ Ly một khoảng, nhìn thấy cảnh này cậu không khỏi hoảng sợ la lên.





Dựa theo khoảng cách giữa pháo ống và cô bé, nếu cô bé ngã nhào về phía trước thì pháo ống nhất định sẽ làm mắt và khuôn mặt của cô bé bị thương.





Những người giúp việc sợ hết hồn, họ lần lượt xông về phía Hạ Ly.





Đây chính là bảo bối của nhà họ Lâm, nếu như cô bé xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bọn họ có một trăm cái mạng cũng không đền nổi.





Tuy nhiên, sự việc xảy ra trong tích tắc, bây giờ có còn kịp không?





“Cẩn thận!”





Lâm Niệm Sơ nhanh tay lẹ mắt muốn đá văng pháo ống, nhưng cậu vẫn là một đứa bé, chân không dài và sức lực không đủ. Ống pháo ống rơi xuống đất lăn vài vòng, có điều ngọn lửa vẫn nhắm về phía Hạ Ly, Lâm Niệm Sơ sốt ruột, thấy pháo ống sắp lăn trúng mặt Hạ Ly. Cậu lập tức nhào tới bảo vệ Hạ Ly, luồng nhiệt truyền đến từ sau gáy khiến cậu cảm thấy nóng rực và đau nhói.





Cậu rướn môi lên và cố kìm nén đau đớn để mình không hét lên, nhưng nước mắt vẫn rơi xuống.





Mà quá trình toàn bộ hành động liên tục này chưa đến hai mươi giây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK