Lê Minh Nguyệt lại nở nụ cười, so với nụ cười của Lê Minh Nguyệt khi cô vừa đi vào thì Lê Nhật Linh có thể cảm thấy nụ cười này nhẹ nhõm đi rất nhiều, cô nhẹ nhõm gật đầu.
“Anh, anh làm sao vậy!”
Trần Hi Lam hất bàn tay Trần Hi Tuấn ra rồi xoa xoa bàn tay hơi đau của mình, vẻ mặt đầy khó chịu.
“Em nói đi? Nói chuyện đi! Lần này trở về nước sao lại kỳ quái, lén lút như vậy? Còn có lần trước em nói qua điện thoại là có chuyện quan trọng nói cho anh biết là chuyện gì?”
Biết được tính cách tinh quái của Trần Hi Lam, Trần Hi Tuấn cũng học cách vào thẳng vấn đề, Trần Hi Lam nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh trai mình rồi nhớ tới lời hứa với Lê Nhật Linh là không được nói cho.
người khác biết, trong lòng thầm tìm ra một lỗ hổng.
“Quay lại!”
Nhìn thấy Trần Hi Lam sắp bị trượt chân, Trần Hi Lam vội kéo cổ áo sau gáy của cô, Trần Hi Lam nheo mắt lại rồi làm động tác tước vũ khí đầu hàng, cô nhìn về phía anh trai rồi suy nghĩ xem phải nói dối thế nào để qua được chuyện này.
“AnhI”
Giọng điệu mềm nhẹ gọi một tiếng anh rồi cố ý làm nũng muốn chiếm được thiện cảm đã bị Trần Hi Lam nhìn thấu.
“Không được!” Trần Hi Tuấn dứt khoát từ chối khiến Trần Hi Lam chán nản.
€ô suy nghĩ một chút, Nhật Linh không muốn Lâm Quân biết chuyện này nhưng anh trai cô không phải người nhà họ Lâ, và anh có quyền biết những gì cha anh đã làm.
Trần Hi Lam thở phào nhẹ nhõm như vượt qua được lương tâm thuyết phục thành công bản thân.
“Được rồi, nói cho anh biết, nói cho anh biết, nhưng em đã hứa với chị Nhật Linh không được nói cho người khác cho nên anh phải hứa với em là giả vờ như không biết gì!”
Trần Hi Lam chỉ vào Trần Hi Tuấn rồi bĩu môi chờ đợi lời hứa của Trần Hi Tuấn.
“Được, anh thề!”
Đế có được tin tức giá trị Hi Tuân đã thực hiện một động tác thê.
“Bây giờ nói được chưa!”
Anh bất lực nhún vai, nhiều năm như vậy thì anh mới chỉ thỏa hiệp với hai người phụ nữ, ngoại trừ Lê Nhật Linh cũng chỉ có em gái của anh là Trân Hi Lam.
“Được rồi!”
Trần Hi Lam cười thỏa mãn rồi sau đó vẻ mặt nghiêm túc trở lại.
“Thực ra chuyện này là liên quan đến cha!” Cô nheo mắt liếc Trần Hi Tuấn, vẻ mặt Trần Hi Tuấn lập tức trở nên nghiêm túc, chẳng lẽ cha anh đã làm sai chuyện gì?
“Em tình cờ nghe được lời nói của cha với một người khác, nói răng mấy ngày nữa sẽ ra tay với chị Nhật Linhl”
Về phần Lê Nhật Linh thì Trần Hi Lam nói ẩn ý hơn, nhưng đối với Trần Hi Tuấn thì cô nghĩ không cần thiết, Trần Hi Tuấn nghe được tin này xong thì trái tim hơi nảy lên, sắc mặt anh tái nhợt.
“Không ngờ ông ấy lại quyết liệt như vậy!”
Chỉ một vài từ đánh giá thôi cũng đủ thấy sự thất vọng của Hi Tuấn dành cho James.
“Em biết hiện tại anh đối với cha rất thất vọng nhưng dù sao ông ấy cũng là cha của chúng ta” Trần Hi Lam thở dài nói.
“Đã đến mức này mà em còn nói hộ cho ông ta?”
Trần Hi Tuấn liếc nhìn Trần Hi Lam có phần nghi hoặc.