Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1105





Lê Vân Hàng không thể từ chối.





“Ông đúng là người hiểu biết, mời đi theo tôi!”





Người quản lý thở phào nhẹ nhõm khi thấy Lê Vân Hàng sẵn sàng hợp tác như vậy. Dù sao trên người họ đều là quần áo đắt tiền, chắc.





chắn không dễ động vào.





Máy quét quét qua người Lê Vân Hàng và Lâm Quân một lượt từ trên cao.





“Bây giờ được rồi đúng không!”





Trần Huy Tuấn sốt ruột nói, chuẩn bị đưa hai người vào trong.





“Hai người họ được rồi, còn cậu chủ…





Quản lý nhìn Trần Huy Tuấn do dự, bỏ dở câu đang nói.





Nhưng mọi người đều đã biết ý của anh ta.





“Tôi cũng phải quét?”





Trần Huy Tuấn không vui, anh ta không ngờ rằng bây giờ cha lại không tin tưởng mình đến vậy.





Hắn nóng nảy giang hai tay ra, để cho dụng cụ quét qua, sau đó bất mãn chửi rủa, đem Lâm Quân cùng Lê Vân Hàng đi vào.





Trần Huy Tuấn nhập mật khẩu của phòng VIP, để Lê Vân Hàng bước.





vào nhưng bị Lâm Quân ngăn lại.





Lâm Quân nghỉ ngờ liếc nhìn anh ta, Trân Huy Tuấn nhìn anh một cái rồi dẫn anh đến phòng quan sát bên cạnh.





James ngồi trên ghế trong văn phòng, lưng hướng ra cửa sổ kiểu Pháp đang mở, hai ngón tay đan vào nhau đặt lên ngực, trông có vẻ như đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng thực ra trong lòng đang cực kì hỗn loạn.





“James, đã lâu không gặp!”





Giọng nói của Lê Vân Hàng nhàn nhạt từ phía sau truyền đến, James mở mắt ra, xoay ghế lại đối diện với Lê Vân Hàng, vẫn duy trì tư thế lười biếng mà nhìn Lê Vân Hàng trước mặt.





Khoé miệng nhếch lên một tia giễu cợt nhìn người trước mặt.





Giống như đang nhìn một món đồ chơi thú vị.





Đổi thành người khác, đối mặt với dáng vẻ này của ông ta có lẽ đã nổi da gà, nhưng Lê Vân Hàng không như vậy. Ông rất tự nhiên đi tới bàn trước mặt, kéo một cái ghế ngồi xuống, trên mặt nở nụ cười ôn nhu.





“Đúng là chủ tịch Hàng dày dặn kinh nghiệm, không còn như lúc trước, nhát như thỏ đế nữa”





James cười lạnh, cố ý chọc vào chỗ đau của Lê Vân Hàng.





“Tất nhiên là không, chúng ta đều đã thay đổi không phải sao?”





Lê Vân Hàng đáp lại băng một giọng điệu phản đối, không hề tức.





giận.





Mặc dù vấn đề này luôn là một cái gai trong lòng ông, nhưng ông đã có thể bình tĩnh đối mặt với nó.





“Chúng ta? No no no, từ đầu đến cuối người thay đổi là ông, không phải tôi!”





James lắc đầu, vẻ mặt giễu cợt càng hiện rõ, cố gắng xoá sạch quan hệ với Lê Vân Hàng, cũng không muốn nghe thấy từ chúng ta.





“Đúng vậy, ngươi không thay đổi, chỉ trở nên tham lam hơn, trở nên oán hận hơn, trở nên thủ đoạn hơn, trở nên xấu xa hơn thôi!” Lê Vân Hàng thở dài, cảm thấy có chút buồn bực. Mối quan hệ này trước kia cũng giống như Lâm Quân và Hà Dĩ Phong, ý trời khó đoán, lại có thể trở thành mối quan hệ như bây giờ.





“Ông dựa vào đâu mà nói tôi như vậy?”





James nhìn Lê Vân Hàng, không có một chút tức giận, vẫn duy trì nụ cười chế nhạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK