Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô đang ở đâu?” Lâm Quân im lặng một lúc lâu mới lên tiếng.



“Bây giờ tôi đang ở bên ngoài…” Lê Minh Nguyệt thấy Lâm Quân thả lỏng ngữ điệu, còn hỏi mình ở đâu mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm Cũng may là cô ấy có quan hệ tốt với Nhật Linh, nếu không thì Lâm Quân làm sao có thể giúp cô ấy được.



Lâm Quân nhấp môi, trong đầu lại nảy ra một ý, “Gửi địa chỉ cho tôi, cô ở đó đợi tôi, tôi đến đón”



Nói xong, anh dứt khoát cúp điện thoại, cầm chìa khóa xe đi ra ngoài.






“May quá, may quá” Lê Minh Nguyệt vỗ ngực, Nhật Linh tính tình tốt như vậy mà sao lại gặp phải một người hung thần ác sát như Lâm Quân vậy chứ?



“Lên xe” Giọng điệu của Lâm Quân cứng đờ, xe dừng lại trước mặt Lê Minh Nguyệt, Lê Minh Nguyệt đang ngồi xổm trên mặt đất nhàm chán vẽ vòng tròn, bị Lâm Quân gọi sửng sốt suýt chút nữa ngã ra phía sau.



May mắn đã ổn định cơ thể kịp thời và ngoan ngoãn lên xe Cô ấy còn đang tìm cách làm sao chào hỏi Lâm Quân, Lâm Quân đã ném một tấm vé trước mặt Lê Minh Nguyệt.



Lê Minh Nguyệt cầm lên, thấy thời gian là một tiếng đồng hồ nữa, cô ấy chợt kinh ngạc, “Anh muốn tôi đi nước ngoài làm gï?!”



“Nhật Linh ở nước ngoài, không phải cô có mâu thuẫn với Hà Dĩ Phong nên muốn đi tìm cô ấy sao? Lâm Quân lái xe không liếc mắt, nhẹ giọng trả lời “Hơn nữa, cô cũng chưa từng đi nước ngoài, đi chơi mấy ngày, ở cùng Nhật Linh đi” Lâm Quân cong cong khóe môi.



Hà Dĩ Phong đưa vợ anh ra nước ngoài, anh cũng muốn đưa Lê Minh Nguyệt ra nước ngoài.



Lê Minh Nguyệt nhìn vé máy bay, trong lòng có chút hưng phấn, cô chưa từng ra nước ngoài nhưng đã từng nhìn thấy những anh chàng ngoại quốc đẹp trai mắt xanh tóc vàng.






Lòng chợt động, nhưng cô ấy vẫn do dự, ngập ngừng nhìn Lâm Quân: “Cái này…. vé máy bay…”



Lâm Quân giàu có như vậy, hẳn là sẽ không quan tâm những chuyện này đúng không? Nhưng Hà DĩPhong cũng có tiền mà còn cả ngày tính toán chỉ li, cho nên kẻ có tiền cũng không thể tin!c Lâm Quân cười lắc đầu, “Cô không cần trả lại, có thể quẹt thẻ này cho tất cả các chỉ phí ăn uống và quần áo của mình ở Mỹ, chơi vui vẻ lại trở về”



Lâm Quân lại đưa một thẻ đen cho Lê Minh Nguyệt, trong mắt anh hiện lên một tỉa kiêu ngạo.



“Oa!Thật hào phóng!” trong mắt Lê Minh Nguyệt lập tức hiện lên ngôi sao dành cho Lâm Quân, cũng là một người giàu có, sao có thể chênh lệch lớn như vậy!



Nhật Linh thật hạnh phúc! Sao lại gặp được Lâm Quân, người rất hào phóng, giàu có mà vẫn hết lòng vì Nhật Linh.



Không đúng! Cô và Lâm Quân không có tình cảm, Lâm Quân làm gì tốt bụng như vậy?



Lê Minh Nguyệt đột nhiên nghỉ hoặc, nhìn Lâm Quân phòng bị, suy nghĩ kỹ càng xem Lâm Quân coi trọng cái gì trên người mình, lại bỏ tiền cho mình ra nước ngoài chơi?



“Đời không có gì cho không cả!”



“Tôi không phải Hà Dĩ Phong, nhưng Nhật Linh và Hạ Ly ở đó nên tôi lo lắng, muốn cô sang đó với cô ấy” Lâm Quân dùng vài câu nói xua tan lo lắng của Lê Minh Nguyệt, Anh đương nhiên nhìn ra chút tâm tư này của Lê Minh Nguyệt, chưa kể anh là một doanh nhân, sẽ không kinh doanh thua lỗ Khụ khụ, biết nói sao đây, Lê Minh Nguyệt cười rạng rỡ, nghĩ đến Lâm Quân nói cô sang chơi với Lý Tịnh thì vui vẻ trở lại “Ừ!” Lê Minh Nguyệt nghĩ cũng đúng, cô nắm chặt tay, có thể đi du lịch nước ngoài ngắm cảnh, được đi thăm Nhật Linh và Hạ Ly, không phải tự mình bỏ tiền ra, càng không cần trở về đối mặt với Hà Dĩ Phong, tại sao không làm “Tôi sẽ đến chơi với Nhật Linh!” Lê Minh Nguyệt nheo mắt cười, vẻ mặt rất giống Lê Nhật Linh.



Lâm Quân không khỏi có chút thất thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK