Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 668: Ở lại



Lê Nhật Linh mím môi có chút do dự, Lâm Quân biết rằng cô đang lo lắng điều gì: “Ở lại đi, em có thể ngủ ở phòng khách”



Dù sao Lê Nhật Linh ngủ ở phòng khách anh cũng có thể ngủ ở phòng khách, có chuyện gì là không thể chứ.






Xem ảnh 1
chapter content






Lê Nhật Linh buồn ngủ nên ngáp một cái thật to, Lâm Quân tình cờ nhìn thấy, bàn tay to duỗi ra nhặt lấy các hình khối: “Muộn lắm rồi. Mau đi ngủ thôi”






Hứa Phong và Tiểu Cảnh nhìn nhau, cong môi, có ý ngầm hiểu nhau: “Bọn con muốn ngủ với mẹ”



Lâm Quân lập tức trầm mặt: “Không được”



“Tại sao ạ? Những bạn khác đều được ngủ cùng cha và mẹ mà”



“Bởi vì mẹ cũng không ngủ cùng với cha”



Khuôn mặt Lâm Quân không có biểu tình gì nhìn Lê Nhật Linh, nhưng lời anh nói ra cứ kìlạ thế nào ấy.



Hai đứa trẻ không hiếu chuyện gì cả, chúng cong môi lên, bộ dáng giống như sắp khóc rồi “Huống hồ bọn con là bé trai, lẽ nào cha chưa nói với mấy đứa rằng con trai và con gái không thể ngủ cùng nhau sao?”



“Chưa từng”



Hai đứa trẻ nhìn Lâm Quân thật thà lắc đầu.



“Nhanh chóng về đi ngủ đi, ngày mai hai đứa có muốn ra sân chơi nữa không đấy?”






“Vâng”



Lê Nhật Linh cảm thấy Lâm Quân cũng thật ấu tí, thế mà cũng nổi giận với hai đứa con trai của cô, cũng không biết mấy năm nay bọn nó ở với Lâm Quân đã bị chế ngự như thế nào nữa.



Lê Nhật Linh tưởng tượng khi mà Hứa Phong và Cảnh còn nhỏ liền cảm thấy buồn cười, khi ấy Lâm Quân luống cuống thay tã cho mấy đứa trẻ chắc buồn cười lắm, Lâm Quân đi tới đi lui, nhìn mặt Lê Nhật Linh rồi nói: “Em còn không về phòng? Ở đây để làm gì thế?



Lê Nhật Linh vội vàng dùng tay chặn lại khuôn mặt háo hức của Lâm Quân, một mạch chạy đến phòng cho khách.



Lâm Quân nhếch môi, trầm ngâm đi về phòng Lê Nhật Linh xoay người mở cửa phòng tắm trong phòng cho khách, rồi bắt đầu vặn nước tắm, cô khế dựa vào thành bồn tắm, nhắm mắt lại Hôm nay cô thực sự rất mệt, cô cùng Trần Hy Lam ra ngoài đến gặp Hạ Huy Thành một cách vô cùng vội vã. Sau đó cô vội vàng đến bệnh viện để gặp bé Hứa Phong, nhưng không biết tại vì sao, Lê Nhật Linh cảm thấy Lâm Quân có gì đó thay đổi chỉ sau một đêm.



Hình như cô không còn bài xích với Lâm Quân như lần đầu quay lại nữa, hơn nữa chuyện của Hứa Phong càng làm cho cô suy nghĩ lại, nếu như năm đó cô có thể tin tưởng Lâm Quân nhiều hơn, vậy có thể cô sẽ không bỏ lỡ sự trưởng thành của bé Hứa Phong rồi, cô đã đi nhiều năm như vậy.



Nhưng mà hiện tại cũng chưa tính là muộn, Hứa Phong vẫn còn ở đây, đây chính là tin vui nhất mà cô nghe được khi trở về thành phố Hà Nội.



Chẳng qua Lê Nhật Linh không biết rằng, cô và Lâm Quân có một sợi dây liên kết kì lạ, một sức mạnh vô hình gắn kết hai người lại với nhau, khiên cô không thể cưỡng lại được. Cũng có thể, con của họ chính là cầu nối liên kết đặc biệt, xúc tác cho mối quan hệ này.



Lâm Quân hôm nay cố tình lừa cô đến bệnh viện, đúng là Hứa Phong bị ốm thật, nhưng không hề khóc cũng không làm ầm1, chứng minh bé không hề từ bỏ bản thân, không bao giờ Lê Nhật Linh lại cảm thấy mơ hồ, cô có thể nhìn thấy rõ sự thay đổi của Lâm Quân, chỉ chỉ là một chút nhưng cũng đã là rất khó rồi. Con người Lâm Quân này là một tên độc tài bá đạo, đầy tính chiếm hữu và làm cho người khác sợ hãi.



Nhưng hiện giờ anh đồng ý, tình nguyện thay đổi nguyên tắc mà anh đã tự đặt ra và tuân thủ cho mình bao nhiêu năm nay.



“Lê Nhật Linh, chúng ta bắt đầu lại tất cả mọi thứ được không?” Những lời anh nói sau khi say rượu khế vang lên bên tai cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK