Cô ta cảm thấy bất an, vội vã trở về nhà, tự giam mình ở trong nhà nghĩ cách giải quyết.
Cô ta tự giam mình ở trong căn hộ cả ngày, kết quả mẹ cô ta gọi điện tới, quát cô ta một trận, mắng cô ta mất mặt xấu hồ, danh tiếng nhà họ Lưu đều bị cô ta phá hủy rồi.
Lưu Ly hoảng sợ cúp điện thoại, vội vàng bật máy tính lên.
Thì ra, cách Lâm Quân làm chính là lấy đạo của người, trả lại cho người.
Lâm Quân nói, việc cô ta suýt đâm chết Lê Nhật Linh đủ để xoá bỏ ơn bố cô ta đã cứu mạng anh, cho nên, anh sẽ không cần mạng của cô ta. Nhưng anh lại so đo chuyện cuối cùng, chuyện mình biên tập dựng chuyện Lê Nhật Linh và Hạ Huy Thành, anh lập tức tung video làm tình của mình với hai người đàn ông chơi 3P!
Trên internet lưu truyền video đồi trụy của cô ta, tiêu đề là cuộc sống thối nát của cô chủ nhà giàu.
Đây là video một trong hai người đàn ông lúc đó hứng lên đã quay lại, lúc ấy cô ta cũng cảm thấy thoải mái nên mặc anh ta, không nghĩ tới lại rơi vào tay anh.
Lượt chia sẻ và lượng download đã vượt qua chục triệu, mặc dù về sau đã bị Internet chặn lại và làm lắng nhanh chóng, nhưng có quá nhiều người download, gần như kêu một tiếng là sẽ có người có lòng tốt gửi video cho.
Lần này xong rồi, không chỉ bản thân cô ta mà ngay cả danh tiếng của nhà họ Lưu cũng nát bét. Nhà họ Lưu là dòng dõi con nhà giáo, mẹ là giáo sư đại học, bố cũng từ chính trị chuyển sang kinh doanh.
Lần này xong rồi, danh tiếng của nhà họ Lưu đều bị cô ta hủy rồi.
Chắc chắn bố sẽ không bỏ qua cho mình, toàn thân Lưu Ly run rầy.
Cô ta không cam tâm, tại sao, dựa vào đâu!
Cô ta nóng giận hất tung đồ uống trên bàn: “Lê Nhật Linh! Đồ đê tiện Lê Nhật Linh nhà cô! Nếu như không phải tại cô, tôi và anh Quân cũng sẽ không đi đến một bước.
Từ nhỏ cô ta đã theo anh, Lê Nhật Linh mới xuất hiện mấy tháng, dựa vào cái gì mà đá mình ra khỏi thế giới của anh Quân! Còn hại cô ta mất hết mặt mũi!
“AI Lê Nhật Linh! Tôi muốn giết cô! Tôi muốn giết cô!”
“Thật sự quá ngu xuần, với dáng vẻ này của cô sao có thể đấu được Lê Nhật Linh.” Chợt, cánh cửa bị người ta đẩy ra, một người phụ nữ bước vào từ cánh cửa u ám.
Khuôn mặt cô ta mang ý cười mỉa mai, cô ta nhìn Lưu Ly nổi cơn điên, cười lạnh nói: “Chẳng lẽ cô tưởng cô giết được cô ta thật ư? Trải qua hai chuyện này, Lâm Quân sẽ chỉ bảo vệ che chở cô ta gấp đôi lên thôi. Đừng nói giết cô ta, bây giờ, thậm chí cô còn chẳng có cơ hội đến gần cô ta.”
Lưu Ly bình tĩnh lại, người phụ nữ này nói không sai, là cô ta kích động quá rồi.
Cô ta phòng bị nhìn người phụ nữ kia: “Tại sao tự dưng cô lại đến chỗ tôi?”
“Biết cô sẽ nóng nảy, tôi tới giúp cô.”
Người phụ nữ từ tốn nói.
“Cô đang giúp tôi hay cố ý hại tôi?”
Nếu không phải nghe lời người phụ nữ này, dựa theo kế hoạch hành động của cô ta thì Lâm Quân cơ bản sẽ không phát hiện ra mình, mình cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh này.
“Đương nhiên là giúp cô rồi, bằng không, cô cho rằng tôi dành nhiều thời gian vào cái vòng luần quần này chỉ để chơi cô sao?”
Lưu Ly chấn vấn lại: “Vậy tại sao cô muốn giúp tôi, tôi với cô cũng chẳng quen biết nhau?”
“Bởi vì tôi giống cô.” Môi đỏ của người phụ nữ nhẹ nhàng nhả ra ba chữ: “Hận cô ta.
Cùng mối thù khiến hai người phụ nữ đúng chung trên một mặt trận thống nhất.
Lưu Ly tin tưởng cô ta, nhưng vẫn xem thường kế hoạch của cô ta: “Tôi làm người xấu xông lên phía trước, cô làm người tốt núp ở phía sau, cô biết tính toán thật đấy.”
Người phụ nữ kia cũng không tức giận, cô ta vuốt móng tay mới sơn xong, nhàn nhạt nói: “Tôi có cách có thể khiến Lâm Quân cô yêu, ghét cô ta tởm cô ta, trông thấy cô ta là cảm thấy dơ bẩn và tức giận.”