Chương 806: Đánh cược một lần
Trời mới tờ mờ sáng Lâm Quân đã dậy mặc quần áo, cả đêm hôm qua anh chưa ngủ, suy nghĩ quá nhiều chuyện, không biết là bắt đầu từ khi nào, phong cách làm việc của anh đã bị nhiều thứ bó buộc như thế.
Đại khái có lẽ là vì Lê Nhật Linh, cùng với ba đứa trẻ đáng yêu, cho nên anh phải lo lắng quá nhiều chuyện, sợ đông sợ tây, dường như đã quên đi chính bản thân mình lúc trước.
Đây chính là cái giá phải trả cho sự trưởng thành. Lê Nhật Linh rời đi ba năm khiến cho anh trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng đây cũng là một phần phải có của sự trưởng thành.
Nhưng mà hiện tại Lê Nhật Linh có thể gặp.
nguy hiểm bất cứ lúc nào, thì anh còn đang lo lắng cái gì chứ?
Hà Dĩ Phong cũng mất ngủ cả đêm hôm qua, anh ta dùng hai con mắt thâm quầng nhìn Lâm Quân, dáng vẻ ủ rũ chán chường.
“Đi thôi, chúng ta đến LX đi.”
“Đi làm gì?”
“Gặp vị Chủ tịch chân chính của bọn họ”
Xem ảnh 1
“Cược cái gì?”
“Cược Chủ tịch của LX chính là cha ruột của Lê Nhật Linh, mà bất kế là chuyện phao cứu sinh bị tính kế hay tai nạn xe cộ, thậm chí người bắt cóc Lê Nhật Linh không phải là ông ta, thì chúng ta cũng phải đi gặp ông ta một lần, nói không chừng có thể có được sự giúp đỡ ở thành phố Marseille này, không đến mức ngồi bó gối không làm được gì như bây giờ.
Nếu có chủ tịch của LX hỗ trợ, cộng thêm hai người bọn họ, muốn đấu với người đàn ông thần bí kia một lần thì không phải là không có khả năng. Điều quan trọng là bây giờ kẻ địch đang ở trong bóng tối, còn bọn họ thì ở ngoài sáng.
“Lâm Quân cậu điên rồi à!” Hà Dĩ Phong không thể tin nổi mà kêu lên, mục đích mà bọn họ đến thành phố Marseille là tìm người đàn ông kia, còn chưa tiếp xúc với ai khác, thì ngoại trừ ông ta còn ai vào đây được nữa?
Lâm Quân làm như vậy, không khác gì đang tuyên chiến. nếu như người kia thật sự là chủ tịch của LX, nói không chừng Lâm Quân làm như vậy lại chẳng khác gì sẽ khiến chó cùng rứt giậu, người kia sẽ biết bọn họ chẳng những không về thành phố Hà Nội mà còn chủ động đi tìm người.
Nếu như người đó làm gì Lê Nhật Linh, như vậy thì hậu quả khó mà lường được.
“Tôi không có!”
“Vậy cậu có thể tỉnh táo hơn một chút không?” Hà Dĩ Phong bị Lâm Quân làm cho tức giận, còn tưởng là anh suy nghĩ mất cả một buổi đêm thì sẽ nghĩ ra biện pháp gì đó, ai ngờ lại còn dám làm cho mọi chuyện vỡ lở ra.
Suy nghĩ này của Lâm Quân quá nguy hiểm.
“Tôi rất tỉnh táo, nhưng mà Dĩ Phong, cậu không hiếu được cảm giác của tôi. Tôi vừa nghĩ đến chuyện Nhật Linh đang ở trong tay người khác là đã muốn nổi điên rồi!”
“Tôi biết! nhưng mà bây giờ cậu không hề có lý trí gì cả, tôi sẽ không để cho cậu làm như vậy.
đâu!” Hà Dĩ Phong lắc đầu ngăn cản Lâm Quân, nhất định là đêm qua Lâm Quân ngủ không ngon, cho nên bây giờ không được tỉnh táo.
“Tôi đã nghĩ kĩ rồi, thay vì ngồi ở đây chờ chết, không bằng thử mạo hiểm một chút”
“Mẹ nó ai bảo cậu là chúng ta ngồi đây chờ chết! Chúng ta đang nghĩ biện pháp tốt nhất thôi!”
“Cậu nghĩ cả một đêm rồi, có nghĩ ra cái gì không?” Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong, giọng điệu đáng sợ, khiến cho người ta không biết nên phản bác thế nào.
Hà Dĩ Phong không tức giận, nhíu mày nhìn Lâm Quân, anh ta có thể hiểu được tâm trạng của Lâm Quân ngay lúc này, nhưng mà đúng là anh ta cũng chẳng nghĩ ra được biện pháp gì cả “Cậu thật sự muốn làm như vậy sao?”
“Đúng vậy”
“Không hối hận?”
“Không hối “Cũng không sợ Nhật Linh xảy ra chuyện gì?”
“Bây giờ tôi ngồi đây cũng chắng có tác dụng gì, còn không bảng liều một lần. Tôi sẽ không để cô ấy gặp chuyện không may, nhất định là thế”
Lâm Quân mím môi, gẵn từng chữ nói.
“Thế thì làm đi, nghĩ kĩ là được” Nếu như chuyện này thật sự là do người đó làm thì sao?
Hà Dĩ Phong hạ quyết tâm, dù sao thì bất kể là chuyện gì đi nữa, anh ta cũng sẽ cùng tiến cùng lùi với Lâm Quân.
Vậy thì cứ cùng anh đánh cược một lần xem sao. Lâm Quân nói cũng đúng, hai người đàn ông bọn họ lúc làm việc không cần lo nghĩ quá nhiều như vậy.