“Ai da”
Lê Minh Nguyệt lấy một tay ôm bụng, vẻ mặt khoa trương, dọa Hà Dĩ Phong sợ hãi nắm lấy tay của cô.
“Sao vậy?”
“Cục cưng đá em”
Lê Minh Nguyệt tinh nghịch le lưỡi nhìn Hà Dĩ Phong.
“Được lắm, Minh Nguyệt, em lại dám trêu đùa anh à! Nhìn xem anh trừng phạt em thế nào đây!”
Hà Dĩ Phong ôm lấy Lê Minh Nguyệt, vừa hôn vừa gặm.
“Này, Hà Dĩ Phong, anh không thể như vậy được, bây giờ em đang mang thai con của anh đấy, anh đừng có lộn xộn”“
Mặt Lê Minh Nguyệt đỏ lên, đây Hà Dĩ Phong ra.
“Anh chỉ hôn em thôi chứ có làm gì đâu, em nghĩ gì thế? Vợ, sao vậy? Nhớ anh không?”
Hà Dĩ Phong liếc mắt nhìn Lê Minh Nguyệt, Lê Minh Nguyệt lại võ nhẹ vào mắt anh.
“Xéo đi!”
“Đi chỗ nào? Trên giường nhé?”
Hà Dĩ Phong nói thế, sau đó liền thật sự ôm Lê Minh Nguyệt đi về phòng.
“Hà Dĩ Phong, cái tên cầm thú này, anh thả em xuống, em còn mang thai con của anh đấy!”
Lê Minh Nguyệt nằm trong lòng Hà Dĩ Phong hung hăng giãy dụa, nhưng chẳng những Hà Dĩ Phong không buông tay mà ngược lại hành động của cô còn khơi gợi lên dục vọng của anh.
“Ai nói mang thai thì không cùng phòng, chúng ta tiết chế là được, cũng có rất nhiều thời gian. Không thấy em, chồng em nhịn đến sắp hỏng rồi”
Sau đó Hà Dĩ Phong dùng gót chân đẩy một cái, cửa phòng bị khóa lại.
Trong phòng truyền đến âm thanh hỗn tạp của cả nam lẫn nữ.
“Ra đi, người đều đi rồi!”
Cetina đung đưa chén trà nói.
Lâm Quân lúc này mới đi ra, tự nhiên mà lười biếng ngồi đối diện Cetina.
Đối với hai người đã có nhiều năm làm kinh doanh, đều được coi là có kinh nghiệm lão làng, nhìn chuyện đời cũng nhiều, cho nên hai người cũng tự động quên đi việc .James vừa xuất hiện trước đó.
Một chút cũng không thấy xấu hổ.
“Không ngờ đường đường là tổng giám đốc mà cũng sẽ nghe lén người khác nói chuyện.”
Cetina không nhìn anh, chỉ nhìn chén trà, tự mình chế giễu Lâm Quân.
“Tôi chưa từng nói Lâm Quân này là chính nhân quân tử, ngược lại là bà Cetina, nếu tôi mà không nghe lén thì sao biết được chuyện cũ lại đặc sắc đến vậy!”
Lâm Quân nhếch miệng, dù bận vẫn ung dung nhìn người phụ nữ trước mặt.
“Anh nói đến việc tôi đối với chồng tôi à, đừng nghe .James nói bậy, đó đều là anh ta nói bừa”
Nói đến đây, trên mặt Cetina có một tia không kiên nhẫn.
“Ồ, thật sao?”
Ý cười trên mặt Lâm Quân lại càng sâu..
“Tôi cũng hết cách rồi, tôi và chồng gầy dựng lại gia đình, anh ấy có một đứa con trai, đối với tôi cũng có thành kiến, vì tiền đồ của con, tôi không thể không làm vậy”
Cetina giải thích.
“Tôi không có hứng thú với quá khứ của mấy người! Tôi cũng không muốn tìm hiểu, có điều hợp tác giữa tôi và Bắc Hải?”