Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1245


“Đúng vậy, cha tăng ca một chút, dạo này công ty nhiều việc lắm, bây giờ ngày nào cha cũng bận như ruồi mất đầu vậy, cứ loạn hết lên thôi” Lúc này Lê Vân Hàng đang nằm mệt mỏi trên giường, ông nhắm mắt, xoa xoa huyệt thái dương, giọng nói mệt mỏi, nghe tựa như đã già thêm mấy tuổi.


Thấy ông như vậy, Lâm Quân càng không biết phải mở miệng nói với ông chuyện của Nhật Linh thế nào đây.


Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Lâm Quân vẫn quyết định nói. Đây không phải là chuyện một mình anh có thể xử lý được. Bây giờ, Hà Dĩ Phong cũng sắp lên chức cha nên không thể đến quấy rầy anh ấy được, hơn nữa, Lê Vân Hàng là cha của Lê Nhật Linh nên ông cũng có quyền biết việc này.


“Cha, con có chuyện này cần nói với cha”


“Chuyện gì thế?”


Lâm Quân hít thở sâu một cái rồi từ từ nói ra: “Chuyện này là lỗi của con, là do con không bảo vệ được Nhật Linh, cô ấy bị rơi xuống vách núi, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì”


Lâm Quân vừa dứt lời, điện thoại bên kia lập tức không còn bất cứ âm thanh gì, ngay cả hô hấp cũng bỗng như biến mất.


Nhưng Lâm Quân biết rõ không phải Lê Vân Hàng cúp máy nên kiên nhẫn chờ ông lên tiếng lần nữa.


“Là James ra tay à?”


Không biết qua bao lâu, Lê Vân Hàng rốt cuộc cũng chậm rãi lên tiếng, thanh âm hư vô, mờ mịt như là u linh.


“Vâng” Lâm Quân gật đầu: “Cha, con xin lỗi”


“Không phải lỗi của con, là do ta” Lê Vân Hàng đột nhiên không khống chế được cảm xúc, ông che lại đôi mắt đầy nước của mình, giọng nói nghèn nghẹn đầy xúc động.


Ông trải qua bao gian khổ cuối cùng mới tìm thấy con gái ruột thịt của mình, quanh đi quẩn lại để rồi cuối cùng hôm nay nó lại nó lại quay lại điểm xuất phát thì thử hỏi làm sao có thể có thể kiềm chế được đây?


“Cha, cha đừng quá xúc động, con đã cho người của con đi tìm cô ấy rồi, nhưng khả năng có thể tìm được… không lớn, hiện tại con muốn tính sổ với James r: âm Quân nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ, mặt mày anh lúc này cũng cau có, rất khó coi.


Mà qua một hồi, cảm xúc của Lê Vân Hàng cũng dần ổn định lại, đầu óc ông lại trở lên thanh tĩnh, lạnh lùng tính toán các loại khả năng.


“Bây giờ thế lực của James đã cắm rễ rất sâu rồi, mạng lưới quan hệ ở Mỹ của ông ta cũng rất rộng lớn, lại rắc rối, phức tạp. Muốn xử lý hắn ta không phải chuyện dễ dàng”


“Con biết điều đó, nếu là trước đây có lẽ con cũng sẽ bỏ qua cho lão ta nhưng lần này lão ta lại đụng tới Nhật Linh, dù khó mấy còn cũng phải bắt lão ta phải trả giá. Cha, cha có đồng ý dùng toàn bộ số vốn cha có để cùng con cho lão ta một đòn chí tử không?” Lâm Quân siết chặt nắm đấm, đợi câu trả lời của Lê Vân Hàng.


Mặc dù ông ấy là cha của Lê Nhật Linh nhưng ông ấy cũng không phải là người chứng kiến cô ấy lớn lên từng ngày, tình cảm cha con cũng không quá thâm tình đậm nghĩa, hơn nữa, LX hôm nay đã không còn hào nhoáng như xưa, thậm chí còn rơi vào cảnh ốc không mang nổi mình ốc mà James lại là tâm bệnh của Lê Vân Hàng, suy cho cùng, có quá nhiều yêu tô nên Lâm Quân cũng không chắc sự lựa chọn của ông là gì.


“Con muốn ta… làm những gì?”


“Lợi dụng LX để khiến James “ngã xuống”.


“Lời này có ý gì? Hạ Linh chắc hẳn đã nói cho con biết tình hình hiện tại của LX rồi đúng không, lúc này cha không biết co thể giúp con được không.”


“Có thể, hiện tại con có một cơ hội, chúng ta sẽ để .James làm con bọ ngựa săn mồi, chúng ta sẽ là chim sẻ đợi hắn ngay sau đó.”


“ý của con là hoàn cảnh LX bây giờ cũng liên quan đến James? Ông ta chẳng phải đang đối phó với tình hình bên Thái Lan sao, bây giờ lại có thể rút bớt việc để ra tay với LX sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK