“Mời ngài nói!”
“Nhiều năm qua, tôi đã quá bận rộn vì công việc công ty, đồng thời lại liên tục về nước thăm dò tung tích Nhật Linh mà bỏ quên quá trình trưởng thành của Hạ Linh.
Con bé rất ỷ vào Jackson, bởi vì kể từ khi con bé sang nước Pháp, Jackson đã giúp đỡ con bé rất nhiều. Mặc dù tôi còn không biết tại sao Jackson lại làm như vậy, nhưng tôi có thể xác định là Hạ Linh cũng có một chút tình cảm đối với Jackson.
Cho nên trước khi mọi chuyện kết thúc, tôi hy vọng cậu có thể giấu giếm chuyện chúng ta bắt tay nhau thiết kế bẫy cho Jackson.” Lê Vân Hàng nhíu mày, rõ ràng là ông vẫn không biết nên nói thế nào cho Hạ Linh về chuyện này.
Nhưng ông cũng biết, nếu như Hạ Linh cứ luôn tin tưởng dackson như vậy sẽ rất bất lợi cho ông.
“Nhưng lừa gạt cô ấy như vậy cũng không được tốt cho lắm! Dù sao, sớm hay muộn thì chuyện của .Jackson cũng sẽ bại lộ, không thể nào lừa gạt cả đời được. Hơn nữa, nếu như Hạ Linh lại bị lợi dụng một lần nữa thì phải làm thế nào?”
“Không có cách nào, chỉ có thể lừa gạt bao lâu thì cứ gạt bấy lâu. Tôi không muốn nhìn thấy Hạ Linh khổ sở. Hơn nữa, dackson làm việc không có nguyên tắc, không có ranh giới cuối cùng. Nếu như Hạ Linh biết được sự thật, chắc chắn con bé sẽ đi tìm ông ta để lý luận, ông ta rất khả năng ra tay với Hạ Linh. Cậu cũng biết rồi mà, lần này nếu ba người chúng ta không hợp tác, rất có thể không thể cứu được Nhật Linh”
Hà Dĩ Phong không thể phủ nhận là mình rất cảm động vì tình yêu của Lê Vân Hàng đối với con gái. Nếu như Nhật Linh sớm tìm được ông, có lẽ cô cũng sẽ không phải chịu nhiều cực khổ như vậy.
Mà ông vẫn luôn tìm kiếm nhiều năm như vậy nhưng vẫn không thể gặp được Nhật Linh, đúng là tạo hóa trêu người.
Nếu không phải một ngày trước khi lập kế hoạch, Lâm Quân phát hiện ra tấm danh thiếp mà .Jackson cho mình có vấn đề, rất có thể bây giờ Lê Nhật Linh còn đang ở trong nguy hiểm.
Tấm danh thiếp kia có bề ngoài rất phổ thông, thật ra bên trong còn có gắn một tấm chip điện tử, có thể nghe lén cuộc nói chuyện của bọn họ. Cho nên trước đó hành tung của bọn họ mới liên tục bại lộ Không ngờ từ ngày đầu tiên bọn họ tới nước Pháp, bọn họ đã bị Jackson theo dõi.
Nói như vậy, lòng dạ Jackson đúng là không bình thường.
Lúc đầu, Lâm Quân nghĩ là trước hết đi tìm Lê Vân Hàng, muốn gậy ông đập lưng ông trước thời hạn, không ngờ đang đi trên đường thì trực tiếp bắt gặp Lê Vân Hàng, ba người ngồi trong xe, lấy ra thiết bị nhiễu sóng đã được chuẩn bị sẵn, sau đó tạm thời thảo luận ra kế hoạch giải cứu Nhật Linh. Phải quay về biệt thự là bởi vì sợ phía sau có người bám đuôi, cố ý diễn trò cho người ta xem.
Trở lại biệt thự, họ lại đưa ra một kế hoạch giả cho Jackson.
Mới nghe thì có vẻ kế hoạch không chê vào đâu được, không ngờ cuối cùng vẫn suýt thất bại.
“Được thôi! Tôi biết rồi! Tôi sẽ giúp ngài giấu giếm điều này: ‘ừ”
“Lúc ấy, sao ngày nghĩ ra được chuyện sắp xếp nhưng xe kia chặn đường bọn họ? Chuyện này cũng không ở trong phạm vi kế hoạch của chúng ta mà!”
“Thật ra, ban đầu tôi cũng không nghĩ đến chuyện này, chẳng qua sau khi các cậu rời đi, tôi nhìn thấy danh thiếp của Jackson, tôi muốn đem đi làm mồi để thu thập một số chứng cứ vạch trần chuyện ông ta từng thực hiện nhiều giao dịch không hợp pháp.
Nhưng trên đường đi, tôi lại đột nhiên cảm thấy như vậy không ổn, bởi vì không đủ chứng cứ, tôi sợ đến lúc đó không lật đổ ông ta được, ngược lại còn đánh rắn động cỏ.
Sau đó, tôi lại suy ngẫm kinh nghiệm qua nhiều năm ở chung với ông ta và cùng nhau xử lý công việc, dự đoán xem ông ta có thể dùng những chiêu nào để đối phó với chúng ta.
Cho nên tôi đã đổi phương hướng, mang người đi chặn đường” Lê Vân Hàng nhàn nhạt mở miệng.
“Thì ra là như vậy, Chủ tịch Hàng thật sự làm người khác phải bội phục”
“Cậu vẫn còn trẻ, trên con đường này, các cậu còn phải học tập rất nhiều. Lòng người rất khó dò!”
Lê Vân Hàng cầm ly trà trước mặt lên và nhấp một miếng nước trà, không kiềm được thở dài.