Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhật Linh không có ở đây, cô đến tìm Nhật Linh vì chuyện gì vậy?” Lê Minh Nguyệt nghê thấy lên Lê Nhật Linh, thì chạy từ trong nhà ra, cô ấy khó hiểu nhìn mặt người đàn bà này, nhưng cô ấy phát hiện cô ấy cũng không biết cô ta là ai.



Lê Mỹ Vân lúng túng gãi đầu một cái, cô ta không biết tại sao hôm nay cô ta đột ngột đến đây, nhưng mà cô ta không thể nói do Hạ Huy.



Thành bỏ trốn không kết hôn khiếm cô ta tức giận vì mất hết mặt mũi lên mới chạy đến đây, thật ra cô ta chỉ muốn gặp xem mặt của người đàn bà tên Lê NHật Linh kia như thế nào.



Cô có vẻ đẹp không ai bì nối hay là có ba đầu sáu tay mới làm cho Hạ Huy Thành không để ý đến cuộc hôn nhân của hai nhà Hạ Lê mà bỏ trốn?



Cô ta không muốn chấp nhận mình yêu Hạ Huy Thành mà do cô ta cảm thấy bản thân cô ta không cầm lòng, Trong chuyện kết hôn vì lợi ích này ai yêu trước thì đó là kẻ thua cuộc, cô ta thừa lần trong.






lần này cô ta rất nghiêm túc với cuộc hôn nhân này, “Cô gì ơi?” Lê Minh Nguyệt thấy Lê Mỹ Vân bắt đầu thất thần thìu cô ấy mở miệng gọi cô ta.



Sau đó Lê Mỹ Vân mới tỉnh táo lại, rồi suy nghĩ hỏi: “À, cái đó, có thể cho tôi vô lễ hỏi cô là gì của cô Nhật Linh không?”



“Tôi á, tôi là chị em tốt của cô ấy?” Lê Minh Nguyệt mỉm cười ngọt ngào, hình như cô ấy rất tự hào khi nói câu đó: “Vậy cô là aï? Cô đến tìm cô ấy vì việc gì vậy?”



“Cô này cũng là bạn tốt của mẹ à? Bé Hạ Ly thờ đầu ra từ sau lưng Lê Minh Nguyệt, cô bé không sợ hãi người lạ còn tò mò hỏi.



“Mẹ?” Lê Mỹ Vân cảm thấy kì quái vơi cách gọi này, cô ta cẩn thận nhìn cô bé bên cạnh Lê Minh Nguyệt.



Bé Hạ Ly có đôi mắt rất to, mất hai mí rất đẹp, hai trong mắt như nhìn xuyên thấu người khác vậy, trông cô bé rất dễ thương, mặc dù bây giờ gương mặt của bé rất mũm mĩm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được tương lai cô bé này sẽ là một người đẹp xấu nết.



Trước khi đến đây cô ta cũng điều tra Lê Nhật Linh, biết cô đã kết hôn và có mấy đứa bé, nhưng cô ta không ngờ hôm nay cô ta lại gặp được bọn nhỏ rồi.



Cô ta chỉ cần nhìn đứa bé này thì có thể tưởng tượng ra Lê Nhật Linh là một người rất xinh đẹp, Lê Mỹ Vân lại bắt đầu ngẩn người.



“Nhật Linh và Lâm Quân đi ra nước ngoài r nếu cô có chuyện gì thì cô cứ để lại danh thiếp cho tôi, chờ bao giờ bọn họ về nước thì tôi sẽ đưa cho bọn họ rồi gọi cho cô” Lê Minh Nguyệt lại thấy Lê Mỹ Vân ngẩn người thì cô ấy càng cảm thấy người đàn bà này thật kì lạ Tuy cô ấy không biết người này là ai, nhưng cô ấy vấn phải lễ phép mở miệng hỏi.






Không cần, không cần đâu” Lê Mỹ Vân lắc đầu liên tục, xoay người đi khỏi nhà của Hà Dĩ Phong, nhìn bóng của cô ta…Giống như chạy mất dép?”



“Người đàn bà này thật kì lạ, chẳng lẽ là lâm Quân ở bên ngoài tán tỉnh cô nào đó? Không được! Khi nào Lê Nhật Linh cô ấy sẽ nói hế chuyện này cho cô” Lê Minh Nguyệt đóng cửa chính vào mà trong miệng tôi vẫn còn lẩm bẩm.



Mà vừa đi ra khỏi ngôi nhà của hà Dĩ phong thì điện thoại vang lên, theo bản năng cô ấy đồng ý cuộc điện thoại này và cô ta nghe thấy giọng nói của Lan Châu.



Giọng nói của Hạ Lan Châu có pha thêm sự tức giận và đắc ý nói: “Chị dâu, cô chạy đi đâu vậy? Người nhà hai bên chúng ta đang chờ cô về đót”



“Lan Châu, con chú ý cách ăn nói của mình đi”



Chuyện Hạ Huy Thành bỏ trốn không kết hôn làm cho hai nhà Hạ Lê mất hết mặt mũi, chuyển t này không chỉ làm cho nhà họ Giang tổn thất nặng nề mà nó làm chop nhà họ Lê mất hết mặt mũi.



Dĩ nhiên cô ta và cha mẹ không nuốt được cục tức này, chạy đến nhà họ Hạ muốn đòi lại công bắng cho con gái.



Bây giờ là lần đầu tiên bọn họ ngồi với nhau sau vụ việc đó.



“Con biết rồi” Hạ Lan Châu tức giận đồng ý, sau đó cô lắc mông chạy vào trong nhà vệ sinh.



“Cô tìm tôi có chuyện gì nữa?” Lê Mỹ Vân hít một hơi thật sâu và cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.



“Không có” Hạ Lan Châu cười khổnh một cái, sau đó cô ta nhỏ giọng nói: “Chẳng qua tôi chỉ muốn nói cho cô một câu, cô đừng bao giờ chạy đến bắt nạt Lê Nhật Linh, cô đừng tạo thêm rắc rối cho mình, không trừng anh trai tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, chắc chắn chuyện mấy ngày trước cô cũng biết rồi nhỉ, Lê Nhật Linh có vị trí rất cao trong tìm anh trai tôi: “Tôi cũng biết cô là người gây lên chuyện này!”



Khi Lê Mỹ Vân nghe thấy câu này thì cô ta không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, trước đây cô ta còn có thể duy trì vẻ ngoài dịu dàng của mình trước mặt Hạ Lan Châu, nhưng hôm nay cô ta thật sự bị Hạ Lan Châu xúc phạm nên không kìm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK