Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 851: Thủy cung



Lê Minh Nguyệt vô cùng ngạc nhiên khi Hà Dĩ Phong lại bất ngờ nói ra những lời tâm tình này, lại không biết nên trả lời lại như thế nào.



Nhưng mà ngược lại hình như tâm trạng của Hà Dĩ Phong lại tốt lên, vô cùng hài lòng với phản ứng của Lê Minh Nguyệt, từ trong túi lấy ra chìa khóa mở cửa xe: “Đi thôi, không phải là nói muốn đi thủy cung chơi hay sao?”



“Tốt quá!” Hòa Phong và Lâm Cảnh vô cùng phấn khởi, nhanh như chớp tự giác chạy tới của băng ghế sau.



“Hạ Ly ngồi cùng với hai anh trai!” Hạ Ly cũng rất hiểu chuyện, ngay lập tức nói ra yêu cầu của bản thân.



Tất nhiên Hà Dĩ Phong cũng rất vui vẻ mà thỏa mãn yêu cầu “vô cùng hợp lý” này của cô bé.



Rất lịch thiệp mà mở cửa thay cho mấy đứa nhỏ.






“Cảm ơn chú ạt” Hạ Ly ngọt ngào nói cảm ơn, Hòa Phong và Lâm Cảnh cũng không chịu yếu thế hơn mà nhanh miệng nói: “Cảm ơn chú ạ!”






Xem ảnh 1
chapter content






Thật may anh ta lại vừa vặn thích một Lê Minh Nguyệt hồn nhiên như vậy.



“Đi thôi!” Sau khi Hà Dĩ Phong lên xe, thắt dây an toàn xong thì bật một bài nhạc vui vẻ rồi lái xe đi đến thủy cung.



Trên đường có rất nhiều cửa hàng đang tổ chức hoạt động Giáng Sinh, dọc theo đường đi ba đứa nhỏ vô cùng phấn khởi, nhìn cây thông Noel bên ngoài cửa xe tràn đầy màu sắc sặc sỡ mà trong mắt háo hức như lấp lánh ánh sao.



Một lát sau, hai chữ “Thủy Cung” đã hiện ra trước mắt, sau khi Hà Dĩ Phong đi gửi xe xong thì cùng với Lê Minh Nguyệt và bọn trẻ đi mua vé vào cửa thủy cung.



€ó một ông già Noel thật to đứng ở trước cửa mua vé, mang theo một túi quà to để phát quà cho trẻ em, thật ra cũng chỉ là một ít kẹo và bánh quy, nhưng lại khiến cho bọn trẻ vui vẻ đến cười toe toét cả lên.



Ba đứa nhỏ vô cùng phấn khởi, vây quanh ông già Noel mà sờ bên trái nhìn bên phải.



“Giáng Sinh vui vẻ!”



Ông già Noel từ trong túi lấy kẹo ra tặng cho mấy đứa nhỏ, Lâm Cảnh, Hòa Phong và Hạ Lý đều rất lễ phép mà nói lời cảm ơn.



Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt mua xong vé lại đúng lúc thấy được cảnh tượng này, ông già cúi xuống, nhẹ nhàng xoa đầu mấy đứa nhỏ.






Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt đi qua, nắm lấy tay mấy đứa nhỏ.



“Con của hai người rất lễ phép” Người đàn ông nhìn thấy hai người thì thật lòng mà khen ngợi một câu, còn tưởng rằng mấy đứa nhỏ này là con của hai người.



Không hiểu vì sao trong lòng Lê Minh Nguyệt lại bỗng nhiên cảm thấy tự hào, giống như người được khen thật sự là con của bản thân mình vậy.



“Cảm ơn” Hà Dĩ Phong mỉm cười gật đầu, cảm ơn ông già Noel rồi cùng ba đứa nhỏ bước vào thủy cung.



“Muốn đi đâu trước?”



“Đi xem cá heo biểu diễn ạ!” Hạ Ly là người đầu tiên giơ tay nhỏ lên để bày tỏ thái độ.



“Còn mọi người thì sao?”



“Tất nhiên là tụi con nghe theo em ấy rồi” Hai đứa trẻ cũng ngẩng đầu lên lớn tiếng nói.



Nước Pháp bên kia có múi giờ khác với thành phố Hà Nội, bây giờ bên kia đã là là chập tối rồi.



Lễ Giáng Sinh bên này cũng quan trọng giống như lễ Tết của người Việt Nam vậy.



Nhà nhà đều trang trí cây thông Noel, những năm trước đây Lê Vân Hàng không có những suy nghĩ như vậy, nhưng năm nay lại cố ý bảo người chuẩn bị thật cẩn thận, gà tây, bia cùng ngọn lửa bập bùng trong lò, trang trí ngôi nhà trông vô cùng ấm áp và yên bình.



Trên bàn ăn có vô số món ăn được bày biện, bọn họ đều là người Việt Nam, mấy món này cũng không quá đặc biệt mà chỉ đơn giản là sự kết hợp giữa Việt Nam và phương Tây mà thôi.



Sau khi truyền nước biển hai ngày thì Lê Nhật Linh đã có thể mở miệng nói chuyện được rồi, giọng nói lại vô cùng khàn, Lâm Quân nhìn vậy cũng rất đau lòng, hy vọng cô có thể mau chóng khỏe lại, vẫn không cho cô mở miệng nói chuyện như trước, điều này cũng khiến cho Lê Nhật Linh cũng không biết phải làm sao.



Lê Vân Hàng lắc ly rượu trong tay, nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt đầy hiền từ, không hề có dáng vẻ của một người doanh nhân đầy quyền lực, mà chỉ là một người cha đơn giản là mong ước gia đình được đoàn tụ mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK