Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 958





“Cha ơi!” Cuối cùng Hạ Linh không thể kìm được nữa, tất cả những ấm ức tủi thân suốt bao nhiêu ngày qua đều tuôn trào ra trong ánh mắt quan tâm của Lê Vân Hàng. Cô ấy nhào.





vào trong lòng ông rồi bật khóc thật to, dường như muốn xua đuổi đi hết tất cả sự bất an trong lòng mình qua giọt nước mắt.





Trong đồn cảnh sát, Jackson vô cùng kích động ngồi trên ghế để tiếp nhận thẩm phấm của cảnh sát. Lão ta một mực nói Lê Vân Hàng vu cáo hãm hại mình, nói không chịu thừa nhận những chuyện xấu xa mà mình gây ra. Vì vậy khiến cho bên phía cảnh sát không khỏi cảm thấy đau đầu.





“Anh Lâm Quân, cô Nhật Linh!”





Lâm Quân và Lê Nhật Linh đi vào trong phòng thẩm vấn, một người cảnh sát trẻ tuổi chào hỏi hai người họ. Lê Nhật Linh mỉm cười nhìn người đàn ông đó, lúc này mái tóc mà cô luôn buộc cao để làm tăng khí chất của mình cũng đã buông xuống. Khi đứng lên cạnh Lâm Quân, trông cô như một cô gái bé nhỏ dễ thương xinh xắn hơn rất nhiều.





Người cảnh sát đó còn trẻ tuổi nên dường như cứ nhìn chằm chằm lên phía trước, Lâm Quân không vui chặn Lê Nhật Linh ở phía sau mình, sau đó mở miệng nói với giọng mơ hồ: “Đừng vớ vẩn mà cười với người đàn ông khác”





“Thật xin lỗi, thật xin lỗi. Nhưng cô Nhật Linh xinh đẹp quá khiến cho tôi bỗng nhiên thất lễ như vậy” Người cảnh sát đó phản ứng lại, ôm lấy đầu mình tỏ ý xin lỗi.





“Không sao, anh ấy chính là một bình dấm chua đất Nhật Linh cười rồi chớp chớp mắt, nhưng ánh mắt cô lại nhìn về phía Lâm Quân đang ở trước mặt mình.





“Tình cảm của Anh Lâm Quân và cô Nhật Linh thật tốt, sau này tôi cũng sẽ tìm một cô gái Việt Nam” Người cảnh sát đó trêu đùa hai người.





“Được rồi, nói chuyện nghiêm chỉnh đi” Lâm Quân gật đầu, tiếp tục giấu Lê Nhật Linh ở phía sau như gà mái bảo vệ con, không cho người đàn ông khác bất kỳ cơ hội mơ ước nào.





“Tình hình bây giờ chính là Jackson không chịu thừa nhận tội lỗi mà ông ta gây ra, còn nói tài liệu mà các anh cung cấp ấy là vu cáo hãm hại ông ta” Người cảnh sát ấy quay cái bút của mình, tỏ ý mình rất đau đầu.





“Vu cáo hãm hại, hừ” Lâm Quân nở nụ cười lạnh lẽo: “Anh nói xem, nếu như có người làm chứng thì ông ta còn có thể ngụy biện được không?”





Người cảnh sát đó gật đầu: “Nếu như nhân chứng vật chứng rõ ràng, khi khởi tố ông ta thì đương anh sẽ nắm chắc phần hơn”





“Được lắm, bây giờ các anh nên đi điều tra nơi ở và công ty, nơi mà ông ta hay ra vào theo đúng pháp luật. Có lẽ các anh sẽ thu thập được rất nhiều thứ đấy” Lâm Quân nghĩ một chút rồi mở miệng nói, nhưng Jackson là người lo trước tính sau nên cũng không biết chắc chăn là ở nơi nào.





“VWê chuyện này thì anh cứ yên tâm, chúng tôi tự biết giải qu “Ừ, tốt” Lâm Quân gật đầu, người cảnh sát ấy tiếp tục đưa anh đi lên phía trước.





Đi xuyên qua hành lang tối tăm, trong một phòng giam, Jackson đang dựa trên ghế không nói một tiếng nào. Lâm Quân nhìn về hướng lão ta qua khoảng cách giữa các ống thép trên cửa.





dackson ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy Lâm Quân, ánh mắt lão ta bỗng trở nên hung hăng. Lão ta nghiến răng, hận không thể lập tức băm thây xé xách Lâm Quân ra thành từng mảnh: “Suy cho cùng tôi đã đánh giá thấp anh”





“Không, ông như vậy là tự mình tạo nghiệp không thể sống. Khi ông ra tay với Nhật Linh, tôi đã chắc chắn mình sẽ không thể nhắm mắt làm ngơ chuyện này” Lâm Quân nhíu mày, hạng người như .Jackson cho dù vào lúc nào cũng sẽ không biết cuối cùng mình đã thua ở đâu.





“Lê Nhật Linh! Hừ. Lâm quân, anh cũng không phải là người đánh đâu thắng đó.” Jackson nở nụ cười lạh lẽo, đôi mắt lóe lên ý sâu xa không để cho người khác hiểu được, dường như là một con thú săn mồi. Lúc này lão ta giống như đang hưởng thụ sự căng thẳng lo lắng của Lâm Quân hơn là so với sự tức giận phẫn nộ của mình.





“Ông có ý gì?” Đôi mắt Lâm Quân rất sâu sắc, đôi bàn tay siết chặt lại thành hình nắm đấm.





“Cậu căng thẳng cái gì? Bây giờ tôi đã ở trong đây rồi”





Ngoài miệng thì Jackson nói như vậy, nhưng nụ cười lạnh lùng trong đôi mắt lão ta lại không hề giảm đi chút nào, giống như đang giấu diếm một bí mật vô cùng lớn của Nhật Linh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK