Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh dựa vào đâu mà nói mình là cha của Hạ Ly chứ?



“Anh xứng sao? Lâm Quân, anh để tay lên ngực mình tự hỏi xem anh có xứng hay không!”



Rốt cuộc Lê Nhật Linh cũng không nhịn được nữa, đau lòng rơi lệ trong ngực anh.



‘Vừa rồi Lâm Quân cũng không thấy mu bàn †ay của mình đầy dấu răng, anh hít một hơi thật sâu, không ngừng lau nước mắt phía dưới đuôi mắt của cô.



Cô không ngừng khóc lóc, thế nhưng ánh mắt lại không bị nước mắt che mờ đi mà ngược lại còn lộ rõ vẻ sắc bén.






Đôi mắt kia sau khi được nước mắt tẩy rửa, không chỉ xinh đẹp mà còn xen lần ý hận.



Cô chỉ còn lại Hạ Ly, nếu như ngay cả Hạ Ly cũng không ở bên cạnh nữa… thì cô thật sự sẽ giết chết anh mất.



Nước mắt của Lê Nhật Linh càng khiến trái tim cô kiên cường hơn, thế nhưng lại làm trái tìm Lâm Quân mềm yếu xuống.



Anh thở dài một hơi, rốt cuộc mềm lòng nói: “Má Trương, đưa bọn trẻ xuống đi”



“Vâng ạ” Má Trương gật đầu, bước nhanh trở về phòng bọn trẻ rồi gọi: “Ông Ngô còn ở trong phòng mấy đứa bé chơi cùng với cậu chủ và cô chủ, để tôi đi xem một chút”



Một giọt nước mắt cuối cùng ở khóe mắt Lê Nhật Linh cũng được anh lau khô, cô trừng mắt nhìn anh, rốt cuộc cũng yên tĩnh lại Ba năm qua, người thay đối không chỉ có cô mà còn có anh nữa.



Lâm Quân luôn không thích người ngoài xuất hiện trong không gian riêng tư của mình, thế nhưng bây giờ Phong Linh Đàm lại có rất nhiều người giúp việc.



Lê Nhật Linh giấy khỏi cánh tay Lâm Quân, đuổi theo má Trương lên lầu tìm bọn trẻ.






Nơi này cô rất quen thuộc, vì thế càng không kịp chờ đợi mà muốn đưa Hạ Ly đi.



Dáng vẻ gấp gáp của cô khiến trong lòng Lâm Quân nhộn nhạo tựa như bị mèo cào, anh không thoải mái bước theo sau lưng cô cùng đi lên.



Bọn trẻ ngủ sớm nên dậy cũng sớm, vào lúc này ba người đang vây quanh một chiếc xe đồ chơi trong phòng, thích ý vỗ tay cười đùa.



Hòa Phong và Chí Linh rất thích em gái Lúc đầu, cha có nói với bọn họ rằng bọn họ còn có một cô em gái rất đáng yêu.



Mẹ xinh đẹp đã đưa em gái đi du lịch giống như đi tây thiên lấy kinh vậy, phải trải qua rất nhiều khó khăn mới có thế trở về được. Điều bọn họ cần làm chính là chờ đợi Nói không chừng mẹ sẽ mang theo em gái trở lại Vì thế, cho dù dì Phan Kiều Như có đối xử với bọn họ tốt hơn nữa thì bọn họ cũng không cần mẹ ghẻ, chỉ cần mẹ mình mà thôi.



Còn em gái nữa Khi Lâm Quân đưa em gái nhỏ trở về, Hòa Phong và Chí Linh đã nhanh chóng đón nhận em gái, hơn nữa còn muốn đưa tất cả những thứ tốt đẹp nhất cho cô bé.



Bởi vì em gái và mẹ ở bên ngoài rất cực khổ, không có cha bảo vệ cũng không có nhà.



Tình cảm của ba đứa trẻ tiến triển thần tốc, không có bất kỳ sự mâu thuần nào mà cứ thế chơi cùng nhau.



Lê Nhật Linh nhìn thấy đứa con bé bỏng của mình sống vô cùng tốt, không hề khóc la cũng không có náo loạn, lúc này cô mới yên lòng. Cô võ vỗ tay, giang hai cánh tay nói với cô bé: “Hạ Ly, chúng ta về nhà thôi.”



Cô bé vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc thì lập tức bỏ lại đồ chơi trong tay mà nhào vào ngực cô, giọng nói trong trẻo vang lên: “Mẹ, rốt cuộc mẹ cũng đến đón con rồi. Quả nhiên cha không gạt con mà, cha nói chúng ta là người một nhà, con và cha và mẹ đang chơi trốn tìm, mẹ nhất định sẽ tìm được con”



Hòa Phong, Chí Linh đứng yên tại chỗ ngây ngốc nhìn người phụ nữ xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trước mắt mình, cô tự nhiên hào phóng, xinh đẹp giống như tiên nữ vậy.



Hòa Phong luôn luôn lanh lợi cũng chợt cà lăm, không nói ra một lời nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK