Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 670: Thời gian thử.



Lê Nhật Linh mím môi, cô cũng không muốn đâu, còn làm được gì nữa bây giờ? Chẳng lẽ lại cả người trần truồng đi ra ngoài à?



Trên người Lâm Quân cũng chỉ mặc một cái khăn tấm, lộ ra cơ bắp cường tráng, làn da màu đồng cổ, trên thân lại tỏa ra một mùi thơm quen thuộc.



Suy nghĩ của Lê Nhật Linh cũng theo đó vọt ra ngoài: “Cái sữa tắm này của anh nhấn hiệu gì vậy?”






Lâm Quân nhíu mày: “Trước kia em cũng hay dùng cái này”



Thế mà anh vẫn luôn không đổi? Nơi đầu quả tim của Lê Nhật Linh giống như bị anh nhẹ nhàng đâm vào, tựa hồ hôm nay anh vẫn luôn cố gắng nói với cô, mọi nơi trong cuộc sống của anh đều là nhưng vết tích mà cô đã từng lưu lại.



Lâm Quân thấy cô còn có thể đỏ mặt cũng có thể nghĩ ngợi, có vẻ như không có chuyện gì cả, hơi hơi yên tâm, vừa rồi trong bồn tắm còn có nước che canh lại, anh còn nhìn không rõ ràng lắm, bây giờ cả người đều lộ ra rõ ràng trước mắt anh .






Xem ảnh 1
chapter content






Giường ở phòng khách so với phòng chính hơi nhỏ hơn một chút, nhưng mà cũng đủ dùng rồi “Nhật Linh, vì con, chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không?” Anh ghé vào tai của cô thở, thân mật gọi tên của cô.



“Em..”



“Anh sẽ không lừa em nữa, anh thề. Coi như là cũng vì Hòa Phong, Hạ Ly, ban đầu là do em đặt tên. Em không thể tàn nhắn đem anh em các con tách ra như vậy được” Lâm Quân nói rất vội vã, anh thật sự rất muốn Lê Nhật Linh trở về, không một giây phút nào là không nghĩ đến.






Đặc biệt là tất cả những chuyện mà Tiểu Cảnh với cả Hòa Phong làm hôm nay càng làm anh hiểu ra được rằng, các con cũng như anh, hi vọng Lê Nhật Linh trở về Lê Nhật Linh mím môi, những giọt mồ hôi tỉnh tế chảy từ trán xuống, cô vẫn không nói ra.



“Lê Nhật Linh, em đừng tàn nhẫn như vậy.”



Giọng nói của Lâm Quân đã mang theo mấy phần cầu xin, anh vốn dĩ là người rất kiêu ngạo.



Huống chỉ còn có những đứa con của bọn họ.



Cô yêu Lâm Quân, cô đã sáng suốt cảm thấy được, từ khi cô đi khách sạn tìm Lâm Quân cô đã tự hỏi trái tìm cô rồi.



“Cô gái ở khách sạn nước Mỹ…”



“Đó là ngoài ý muốn, anh căn bản không có đụng vào cô ta, cũng sẽ không đụng vào cô ta, mấy năm nay em đi, anh không có đụng vào bất cứ người phụ nữ nào..”Lâm Quân càng nói về sau càng cảm thấy có chút tủi thân, anh vì cô mà giữ gìn như vậy, cô lại đi nước Mỹ tự do tự tại Cuối cùng Lê Nhật Linh cũng mềm lòng, gật đầu, nhưng lại chật vật dưới thế công của anh, dưới người anh đứt quãng nói: “Chỉ là, lần này mới là thử thôi”



Lâm Quân vui vẻ ra mặt, đồng ý luôn, chỉ là động tác dưới thân càng thêm gắng sức hơn.



Quay cuồng trên giường với Lê Nhật Linh, một lần lại thêm lần nữa, cuối cùng anh cũng cảm nhận được nhiệt độ cơ thế của cô, biết là Lê Nhật Linh đã quá mệt mỏi, ngủ quên mất thì anh mới dừng lại, ôm Lê Nhật Linh vào trong ngực, vững vàng ngủ thật say.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK